Người đó lại gần, đặt nhẹ tay lên vai nó vỗ vỗ rồi mỉm cười nói:
- Chà! Còn nhớ anh không vậy?
Cả căn tin đều nhìn về phía nó, bắt đầu nổi lên những lời xì xầm bàn tán.
Nó vẫn đứng im không phải vì nó không nhận ra người đang đứng trước mặt nó, nó chắc chắn phải nhận ra chứ, người này là anh trai nó mà chẳng qua nó quá ngạc nhiên đó thôi. Nó cứ nhìn trân trối, hai mắt mở to, khuân mặt ngầu hết sức.
- Ôi lâu lắm mới thấy khuôn mặt cún con này nhỉ Mik! Anh vừa nói vừa lấy hai tay véo má nó
Hành động trên khiến tất cả nữ sinh trong căn tin
Như thoát khỏi cơn mê, nó lắp bắp:
- Anh, sao anh lại ở đây?
- Thì nhớ cưng quá nên về học trường này! Vừa nói anh tiếp tục hành động trêu đùa của mình bằng hành động véo mũi nó.
Việc làm này khiến các nữ sinh một lần nữa mất máu.
- Thật không đây, cứ tưởng quên em rồi chứ! Nó cười tinh nghịch.
Đúng là bấy lâu nay, nó cứ nghĩ là anh đã quên mình vì trong suốt 3 năm xa cách chỉ liên lạc với nhau trong vòng một tháng, kể từ đó cả hai anh em đều không liên lạc gì nữa.
- Quên sao được! À anh có một người bạn muốn giới thiệu với em! Anh kéo tay cô gái lúc nãy đến gần nó:
-Đây là Hoàng Ngọc My- bạn thân của anh
- Chào chị, nó nói nhẹ nhàng.
- Umk, chào em, không ngờ lại trùng hợp thế này!
- Ăn gì chưa? Hôm nay anh mời
Nó lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-truong-hoc-phap-su/1324381/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.