Nó sợ đến mức không dám thở nữa. Khoảng cách giữa con rắn và nó ngày một gần. Và………….chuyện gì đến cũng phải đến. Nó nhắm chặt mắt……..1s….2s…………4s không có động tĩnh gì, nó hé mở mắt nhìn xuống đất, con rắn ban nãy đã biến mất, thay vào đó là vạt váy dài màu đỏ đính pha lê đầy quý phái. Nó ngước nhìn lên là ………Hanaka với con rắn ban nãy ở trên tay. Thấy nó nhìn, cô ta mỉm cười nói: - Sợ lắm sao? Đó là thú cưng của ta! - “………” Nó im lặng, nó hiểu cô ta sẽ tự giải đáp thắc mắc của nó mà không cần nó phải mở miệng. - Đau không? Cô bé! Cô ta vừa hỏi vừa chạm vào cái chân đang gãy của nó với vẻ “thương xót”. - Nếu ngươi không cướp những gì thuộc về ta thì ta đâu có làm như vậy!! Cô ta tiếp tục nói kèm theo tiếng thở dài. Giừo thì nó không để cô ta độc thoại nữa, nó lên tiêng: - Tôi đã cướp thứ gì của cô chứ? - Không phải sao? Tất cả mọi thứ đáng ra thuộc về ta đều bị ngươi tước đoạt! Cô ta hét lên chỉ thiếu diều ăn tươi nuốt sống nó. - “………..” - Ngươi đã cướp đi tình cảm của Nam thần điện hạ đối với ta, cướp đi vị trí hoa khôi số 1 của ta! Sao ta có thể đội trời chung với người? Cô ta gằn giọng. - Shin không là của ai, khuôn mặt từ khi sinh ra đã có, thay đổi được sao? Nó nói bằng giọng bình thản, bằng ánh mắt bình thản không hề tỏ ra sợ hãi tuy chưa biết mình sẽ ra sao nhưng tuyệt đối nó không cho phép mình sợ hãi, cúi đầu trước mặt kẻ khác. - Thân thiết gớm, gọi cả tên Người ra nữa cơ đấy! - “……….” - Ta sẽ giết ngươi! - Giết tôi, cô sẽ dành được tình cảm của Shin? Giết tôi cô sẽ trở thành người xinh đẹp nhất sao? Cô thật khờ khạo! Giọng của nó vẫn không thay đổi. - Ngươi…..chết đến nơi rồi mà còn dám nói lớn sao? Ngươi chết đi ta sẽ có tất cả hahahaa- Cô ta nói kèm theo tiếng cười man rợ. - Cô…..thật đáng thương! Cô ta sững người, theo trí tưởng tượng của cô ta thì nó phải khóc lóc xin tha mạng hoặc giận giữ thù ghét cô ta chứ, đằng này chỉ nói vài câu vớ vẩn. Lại còn nói cô ta đáng thương….nó thật lạ - Nực cuời! Đáng thương…..ngươi nói ta đấy à? Ta nghĩ ngươi sợ quá nên điên rồi, ta thấy ngươi mới là kẻ đáng thương đấy. Sau một hồi ngạc nhiên cô ta nói với vẻ mặt gian xảo vốn có. - Hận, hận, hân, Liệu có đáng? Thù, thù, thù Thù ai đây? Bản thân? Hay người khác? Tất cả đều khiến mình có một vỏ bọc đáng thương! Nó lẩm bẩm mấy câu hát mẹ dạy còn trong trí óc nó, không để ý đến thái độ của Hanaka. - Hừ, vớ vẩn….chuẩn bị chết đi! Cô ta vừa dứt lời mặt đất liền tách làm đôi, những dòng nham thạch nóng bỏng trào lên, chảy về phía nó………từ từ. Nó ngước nhìn Hanaka, nó thấy cô ta thật đáng thương, cô ta đã yêu mù quáng mà không nhận ra tình cảm đó đac khiến cô ta bị lòng thù hận vò xé. Bỗng một trận mưa đổ xuống, mưa rất to, dòng nham thạch sủi bọt gây ra những tiếng xì xèo……Nó cúi mặt, nước mưa làm vết thương nó rất xót nhưng cũng phải cảm ơn cơn mưa này vì đã cứu nó thoát chết. - Trời đâu có mây!- Hanaka ngạc nhiên nói - Dừng lại ở đây đi, Hanaka. Nếu không không có chuyện ta bỏ qua cho cô đâu.- Một bóng người từ màn mưa bước ra…..không ai khác là hắn. - Nam ….thần điện hạ! Cô ta lắp bắp. - Biết điều thì rời khỏi đây trước khi ta đổi ý - Ngài cũng dùng lực lớn thật! Điều khiển hơi ước trong không khí tạo thành mưa, thật xuất sắc….Cô ta nói kèm theo một nụ cười chua chát. -”………” Nó sững sờ, lực mạnh đến thế sao? Ngay cẻ các pháp sư nôie tiếng chưa chắc đã làm được. - Thần muội sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu! Cô ta cao giọng. - Suy nghĩ lại đi! 5giây - Muội không cần suy nghĩ! Nhanh như cắt, cô ta bị nhấc bổng lên cao, cổ bị bóp nghẹn, sức mạnh đã bị vô hiệu hoá……Nó đứng im không nhúc nhích, lần đầu tiên nó thấy hắn tàn nhẫn như vậy. - Tôi đã bỏ qua cho cô một lần rồi, đáng lẽ ra cô nên biết điều một chút. Hắn nói với một nụ cười, nụ cười của ác quỷ. - Khụ……- cô ta cố chống đỡ nhưng dường như bàn tay kia còng cứng hơn sắt, Ngài …..thả muội ra …… - Đây là lần thứ hai, quận chúa! Nói rồi ném thẳng cô ta xuống mặt đất, mặc cho cô ta ôm cổ ho sặc sụa hắn đi thẳng về phía nó và……… bế nó lên. - Anh làm gì thế? Nó ngượng ngùng lắp bắp - Cô chẳng phải bị gãy chân sao? - Nhưng nó đã hơi liền rồi! - Vẫn chưa đi nổi đâu! Ở yên nếu không muốn bị ném xuống! Hắn nói đều đều không có gì biểu cảm trên khuôn mặt. Hai người bước, một kẻ đứng sau. Chuyện ngày càng rắc rối. ” Hừ, đâu phải lúc nào Ngài cũng có thể bảo vệ con bé đó, sức mạnh bóng đêm của muội đàn ra tăng, nhất định muỗi sẽ cho cô ta sống không bằng chết..” Chiếc vòng cổ màu đỏ đẹp đẽ nay……..đã đen đi một nửa. Vương Nhật Nam Tuổi: 17 Nhóm máu: A Ngày sinh: 29/10 Cung: Thần Nông Sức mạnh: Khí (gió) Tính cách: Lúc hiền thì Phật tổ cũng phải vái nhưng khi giận hay căm thù thì Ma vương cũng phải quỳ. Vhỉ cười với em gái và bạn bè thân thiết là chủ yếu. Sống nội tâm, hơi bí ẩn một tiệu là người thứ hai có thể hiểu được cảm xúc của Linh,…. Sở thích: Đọc sách, chế tạo vũ khí, bơi, tập kendo, chọc cuời em gái (Linh)……….. Sở trường: Kendo, thể thao, chiến đấu,…… Sợ: bẩn,…… Ghét: lửa, những thứ gọi là…….đồ bẩn,….. Sở đoản: an ủi người khác. Khả năng đặc biệt: tạo ra được chất khí gây mê khiến người khác hít vào là….. nằm luôn Ước mơ: Tìm ra bí ẩn vụ thảm sát nhiều năm trước, trả thù và bảo vệ em gái
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]