Gió đêm mát mẻ là phương thuốc hay để giải rượu. Không lâu sau, thần trí của Lâm Húc dần dần rõ ràng, ít nhất bây giờ trước mắt cậu chỉ có môt bóng người, cậu dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì. Hiện tại Hạ Trạch đang gắt gao kéo tay cậu, không quay đầu lại mà cứ bước nhanh về phía trước.
Bây giờ là đã là đêm khuya, hai tên con trai lôi lôi kéo kéo nhau giữa đường rất dễ làm người khác chú ý, nhưng hai người cũng không có tâm tư chú ý đến những thứ này. Hấp dẫn được ánh mắt Lâm Húc, chỉ có Hạ Trạch, không còn thứ nào khác.. được Hạ Trạch cầm tay như thế, rất thoải mái.. so với nhiệt độ của mình, tay cậu như được quấn bởi túi chườm đá lành lạnh… lành lạnh, mát mẻ..
A, mái tóc đen của cậu cũng thật nhẹ nhàng.. mềm mại, đen láy, mượt mà mang theo hương thơm…
A, hôm nay mới tắm xong, chắc mới thơm như thế đi…. Lâm Húc lại không thể khống chế tầm mắt mà rơi vào cái gáy của Hạ Trạch, sống lưng, truyện hôm trước đột nhiên xông thẳng vào đại não của Lâm Húc.. cậu liền lắc lắc đầu bỏ qua.. sau đó giãy khỏi tay Hạ Trạch..
Hạ Trạch giật mình: “Làm sao vậy?”
Lâm Húc: “Tớ hiện tại không thể với cậu ở chung một chỗ.”
Hạ Trạch cau mày: “A?”
Lâm Húc bất đắc dĩ đỡ trán: “Cậu không nên tới tìm tớ. Cho tớ một quãng thời gian, sau đó sẽ liên lạc lại được không?”
Hạ Trạch sắp không chịu được: “Đến cùng cậu sao thế nói rõ ràng ra!!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-thu-vien/1319366/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.