Lâm Húc cảm giác mình mơ một giấc mơ. Một giấc mơ rất đẹp,rất hạnh phúc nhưng lại không phải là hiện thực. Cậu mơ thấy Hạ Trạch chủ động hôn mình, không chỉ thế, cậu còn bị kích động mà hôn lại Hạ Trạch gần năm phút đồng hồ!!
Cậu khẽ cười một tiếng: “Làm sao có khả năng —— “
Ai ngờ lời nói vừa ra, cậu mới phát hiện thanh âm của mình khàn khàn không ra hình thù gì!! cậu dương mắt đánh giá xung quanh một chút, cậu ngủ trên trước giường nhỏ, nhưng nhìn ga trả giường cậu biết đây không phải ở ký túc xá của mình, chống đỡ thân thể ngồi dậy, đầu nặng gần chết!! lại nhìn xuống, quần áo không còn….. đến cùng là xảy ra chuyện gì..?
“Con ma men, tỉnh rồi?”thanh âm của Hạ Trạch truyền đến.
Lâm Húc giương mắt nhìn, thấy Hạ Trạch cầm khăn lông bước tới, tỉ mỉ cẩn thận mà giúp mình lau mặt.
Lâm Húc: “Tớ… Tại sao lại ở chỗ này?”
Hạ Trạch sững sờ: “Cậu đã quên?”
Lâm Húc rõ ràng cảm giác được động tác của Hạ Trạch hơi dừng lại một chút. nhưng Hạ Trạch lập tức cười nói: “không có gì, cậu uống say, phát điên một hồi rồi ngủ, vốn định đem cậu đuổi về phòng, nhưng tớ căn bản không biết cậu ở phòng nào, chìa khóa với điện thoại cũng quên ở quán đồ nướng, tớ không thể làm khác hơn là cõng cậu về phòng tớ, thực nặng chết tớ rồi!! cậu nên biết đàng cảm ơn tớ đi!!”
“Cảm ơn.” Lâm Húc nghiêm túc nói.
Này làm cho Hạ Trạch không được tự nhiên..
Lâm Húc hỏi tiếp: “Say khướt? thế tớ phát điên cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-thu-vien/1319367/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.