Không phải là giọng nói của Lâm Húc. Hạ Trạch sửng sốt một chút mới hỏi: “cậu là ai?”
Đối phương không trả lời mà hỏi ngược lại: “cậu là Hạ Trạch hả?”
Hạ Trạch: “ừ, có thể nói Lâm Húc nói chuyện điện thoại được không?”
Nam sinh: “Cậu sẽ không nhận.”
Hạ Trạch: “…”
Nam sinh thở dài một hơi: “Anh của tôi từ trước đến giờ vẫn chỉ là chơi đùa người khác, đến nay cậu chỉ cùng với vài đứa con gái quan hệ qua, hầu như chỉ vài ngày là kết thúc, nhiều nhất cũng chỉ nửa năm, bất kể là ai nói chia tay, cậu cũng không quá để ý, ngày thứ hai đã cùng với bọn tôi đi chơi đùa, thật tốt cậu nói có đúng không? Nhưng lúc này, cậu như bị bệnh, mỗi ngày cứ cười khúc khích, có lúc lại đột nhiên nhốt mình trong KTX đến cả đèn cũng không mở lại chẳng nói một câu, chỉ một mực uống rượu….”
Hạ Trạch cắn cắn môi: “Các cậu ở nơi nào?”
Nam sinh cứ như không nghe thấy, ợ một hơi rồi nói tiếp: “nhìn thấy bộ dạng quỷ dị này, đến chúng tôi nhìn còn thấy đau lòng!! Hạ Trạch, cậu nếu như không có ý với cậu thì tạm thời đừng liên hệ với cậu được không? Ai, tôi thao..ợ.. tôi cũng không muốn nói điều này cho cậu, có điều cậu hãy thông cảm cho cậu, nghĩ đến cảm nhận của cậu được không?”
Hạ Trạch âm thanh thoáng cao một điểm: “Tớ là hỏi các cậu ở —— “
Nam sinh lập tức đánh gãy cậu: “Nếu không như vậy, kỳ nghỉ này, đừng cùng cậu gặp mặt, đừng cùng cậu gọi điện thoại, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-thu-vien/1319365/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.