Thẩm Diệu lao vào phòng họp lớn tìm kiếm, không thấy người đâu làm lòng cậu càng bất an, mắt đã bắt đầu đỏ. Đang suy tư tự trách mình vì chính cậu đã thấy người ấy có biểu hiện mệt mỏi bất thường nhưng lại mặc kệ ngó lơ thì một vòng tay ấm bao lấy người cậu, hơi thở ấm nóng phả nơi gáy cậu: 'Em lo cho ta lắm phải không? Em đừng giận ta nữa có được không?'
'Hình như ngài đang hiểu lầm gì đó thì phải, em đâu có nói là lo lắng cho ngài. Ngài thế nào thì đâu có liên quan gì đến em.'- cố đẩy người đang ôm mình ra.
Chủ tịch siết chặt không buông: 'Em không lo sao em chạy đến đây làm gì? Không lo sao mắt em lại đỏ hoe thế kia?'
'Em vào đây để lấy bút lông thôi, đang ở kia. Mắt em đỏ vì em bị đau mắt. Ngài vẫn tưởng em giận vì em thích ngài mà ngài bỏ rơi em mấy năm qua sao? Trước giờ em chưa từng thích ngài.'
Chủ tịch buông người đang ôm ra : 'Đúng, trước giờ chỉ có ta nói thích em, còn em thì chưa từng nói thích ta. Có lẽ ta nhầm tưởng' rồi chậm rãi rời khỏi phòng.
*****
Sau khi tan ca, cả phòng lập trình kéo nhau đi ăn mừng vì cả phòng đã tai qua nạn khỏi và game DESTROYER được bán với level A+. Thân làm trưởng phòng, lại là tác giả của DESTROYER, và lại đang rất buồn nên Thẩm Diệu không những đi cùng mà còn là người giành uống gần hết bia của mọi người. Tất cả đã ngà ngà say, Mễ Mễ kéo tay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323523/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.