Thẩm Diệu biết phòng lập trình đang bị làm khó nên khá bức xúc đi nhanh qua phòng chủ tịch. Cậu gõ cửa cho có lệ rồi đẩy cửa đi nhanh vào mà không cần đợi ai lên tiếng.
'Chủ tịch, sao ngài lại xử ép phòng lập trình như vậy? Đã điều người đi rồi còn rút ngắn deadline? Ngài không thấy mình vô lý sao?'
'Có lý để trị có lý, vô lý để trị vô lý. Em không thấy mình vô lý khi chống đối ta sao?'- chủ tịch vẫn rất ôn nhu nhìn người đầu đang bốc khói trước mặt.
'Vô lý? Tôi chống đối chủ tịch khi nào ạ?'
'Tại sao ta gọi em qua gặp ta thì em lại không qua?'
'Tôi có rất nhiều việc phải làm, ngài gọi tôi qua gặp ngài để làm gì?'
'Em lại gần đây, ta sẽ cho em thấy ta cần gặp em để làm gì.'
'Thẩm Diệu không muốn phòng lập trình bị liên luỵ vì mình nữa nên nén cơn bực tức đi lại gần chủ tịch. Chủ tịch Bạch không nói không rằng mà kéo người trước mặt ngã lên chân mình rồi ôm chặt.
'Ngài làm gì vậy? Ngài muốn tôi làm gì hả? Buông ra.'
'Ta muốn em làm trợ lý riêng của ta như trước.'
Thẩm Diệu vùng vẫy rất mạnh để đứng bật dậy, giọng nói đanh thép: 'Không, không bao giờ có chuyện đó.'
Chủ tịch không nói gì chỉ nghiêm mặt, bốc điện thoại gọi xử lý công việc: 'Alo, phòng nhân sự phải không. Lập tức điều chuyển nhân sự ở phòng lập trình như tôi yêu cầu.' 'Alo, phòng kế hoạch sửa lại deadline của phòng lập trình như tôi đã nói.'
'Ngài..... ngài.... ngài ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323522/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.