Họ đã thuê một chiếc xe tại sân bay. Lee Woo Yeon ngồi vào ghế lái xe. Choi In Seop nói rằng cậu sẽ lái xe nhưng Lee Woo Yeon lại đẩy cậu ngồi vào ghế phụ lái.
"Hôm nay ngoan ngoãn ở yên đó đi. Vì đây là chuyến du lịch đầu tiên mà."
"Nhưng mà..."
Choi In Seop cảm thấy bổn phận của cậu khi tới đây với tư cách là một trợ lý nhằm mục đích giúp cho Lee Woo Yeon có thể tập trung vào việc ghi hình chứ không phải đi để tận hưởng.
"Không sao. Cũng lâu rồi chưa lái nên tôi muốn lái xe chút."
Lee Woo Yeon mắt đeo kính tay cầm lấy bánh lái xe, lại là một cảnh hoạ báo nữa. Choi In Seop cố gắng không để bị phát hiện, cẩn thận len lén nhìn sườn mặt của Lee Woo Yeon.
"In Seop."
"Vâng?"
"Bên đó không có gì để cậu ngắm hết à? Sao cứ nhìn mặt tôi mãi thế."
"..........!"
"Nhìn mặt tôi nhiều đến vậy rồi mà vẫn không thấy chán sao?"
"Chuyện đó... tôi sẽ không nhìn nữa ạ."
Choi In Seop nghiêng đầu sang bên kia. Lee Woo Yeon lại vừa cười vừa vươn tay ra xoay đầu của Choi In Seop về phía hắn.
"Cứ ngắm thoả thích đi. Có người đến tận địa điểm du lịch rồi vậy mà vẫn ngắm tôi mãi thôi, cũng có lý do gì để tôi phải ngăn cản đâu. Được rồi, ra là ngắm ở trên máy bay thôi vẫn chưa đủ đối với cậu."
"...................!"
Cậu cứ tưởng là Lee Woo Yeon đã ngủ rồi nên mới thả lỏng ngắm hắn hết mình, vậy mà....
Gương mặt cậu dần đỏ lựng, đến cổ cũng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-khong-luong-truoc/474789/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.