Hạ Đồng ở nhà tĩnh dưỡng một tuần, cô xin anh, anh cũng chỉ hờ hợt nóiừ, từ đêm hôm đó, thái độ của anh lạnh lùng, xa cách hơn lúc trước, anhđến nhìn cũng không nhìn cô, nói chuyện cũng chỉ lấy một từ.
Không hiểu vì sao khi anh lơ cô đi, cô lại cảm thấy trống trải, trái tim lại nhói lên từng đợt, tuy không đau nhói mãnh liệt nhưng cũng từ từlàm tim cô đau thắt.
Thà rằng anh cứ mắng chửi cô như lúc trước, nói cô là một con gà mái không biết điều, cô chấp nhận, vui vẻ chấp nhận.
Nhưng mà nhiều lần cô muốn bắt chuyện với anh nhưng anh chỉ nhìn côbằng ánh mắt lạnh lẽo kia cô lại im lặng, những thứ muốn nói đều tanbiến mất.
Một tuần đối diện với khuôn mặt lạnh băng, nụ cười nửa miệng, không mộtcâu nói, khiến cô rất thấy thiếu vắng, từng cơn gió lạnh buốt xông thẳng vào trong khoang ngực của cô.
Bây giờ cô đã hiểu, lúc đầu cô ghét anh bao nhiêu, thì ngay lúc này cô cần anh như trước bấy nhiêu!!!
Cho đến một ngày, cô mới biết, bản thân mình từ lâu đã không thể thuyếtphục anh, sự lạnh giá của anh, cô mãi mãi không làm tan biến đi được.
Đó là vào ngày cuối tuần, ngày mà cô có thể tháo bột ở chân ra, sau khiđã tháo ra, cô vui vẻ đi lại, một tuần nghỉ ở nhà cuối cùng cũng có thểđi lại tự do, có thể đến trường bình thường, nhưng mà nói sao cô cũngphải suy nghĩ xem mình nên làm sao để anh không dùng thái độ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266904/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.