Trên sân thượng của trường Nhuận Lâm, hai cô gái đứng đối diện nhau, một người là Nguyên Nhã, người kia là Kim Sa Sa, khuôn mặt đẹp kiêu sa dưới ánh nắng của mặt trời, máy tóc quăn bay lòa xòa trong gió.
-Chị Sa Sa.-Nguyên Nhã ngữ khí đa phần là lễ phép
-Có phải một mình em không đủ bản lĩnh?-Sa Sa không vòng vo nhếch mép cười càng làm vẻ đẹp kiêu sa của cô ta càng sắc sảo hơn
-Không phải đâu, lần trước vì có anh Lăng Hạo.-Nguyên Nhã biện bạch
-Vậy thì không tốt rồi.-Sa Sa nói vẻ mặt lộ ra tia nguy hiểm
-Chị định làm thế nào?
-Tình bạn là một tình cảm thiêng liêng, vậy thì chúng ta sử dụng nó vậy, cho nó biết thế nào là tình bạn.
Sa Sa nói đồng thời cười lớn, nguy hiểm không thôi, Nguyên Nhã mặc dù không hiểu nhưng vẫn thích điều đó.
...
Lúc Lăng Hạo đưa Hạ Đồng về đến nhà Chính trời cũng sập tối, Lăng Hạo mở cửa xe sau đó đỡ cô vào trong.
-Cậu Lăng Hạo...-bà quản gia khuôn mặt lộ ra tia ngạc nhiên
-Lâu rồi không gặp, chào bà.-Lăng Hạo đỡ cô ngồi xuống ghế sô pha sau đó cúi người nói
-Đã lâu không gặp.-quản gia thái độ lặp tức không vui vẻ nói
-Bà vẫn còn giận cháu chuyện đó sao?-Lăng Hạo đứng thẳng người, cười cười để lộ hàm răng trắng tăm tấp
-Một người muốn cười nhưng lại không thể cười, cũng sống trong đau khổ, còn một người lúc nào cũng cười vui vẻ thật không biết người đó có đau khổ hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266901/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.