Mộ Dung Trường Tình nhíu mày, nói:
“Ở đâu?”
Nghê Diệp Tâm nói:
“Chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi. Chẳng lẽ là ta hoa mắt?”
Cừu Vô Nhất nghe được bọn họ nói, duỗi tay nắm một bên tóc, nói:
“Hì hì, Thương Đình Phái sao, ta cũng nghe nói qua rồi.”
“Hả? Ngươi cũng nghe nói qua?”
Nghê Diệp Tâm tò mò nhìn Cừu Vô Nhất.
“Đó là đương nhiên.”
Nó hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo, bắt chước bộ dáng Mộ Dung Trường Tình, mà rất giống.
“Hành tẩu giang hồ, sao có thể cái gì cũng không biết chứ. Ta lúc trước đã gặp được quá mấy đệ tử Thương Đình Phái. Hừ hừ, làm ta phải chỉnh đốn một trận.”
Cũng không biết mấy đệ tử Thương Đình Phái chọc ghẹo nó cái gì khiến Cừu Vô Nhất nói với vẻ rất tức giận. Nghê Diệp Tâm nháy mắt liền nghĩ tới lúc trước Mộ Dung Trường Tình cũng đã chỉnh qua mấy đệ tử Thương Đình Phái.
Thật đúng là giống nhau!
“Đại ca ca, đừng nhìn nữa, ta đói bụng.”
Cừu Vô Nhất túm vạt áo Nghê Diệp Tâm, còn ngưỡng mặt nhìn, nháy mắt lại đem Nghê Diệp Tâm hóa ngốc. Nghê Diệp Tâm liền nói:
“Chúng ta đi thôi, có lẽ là ta nhìn lầm rồi.”
Mộ Dung Trường Tình gật gật đầu.
Bọn họ cùng nhau đi đến một khách điếm khá lớn. Chưởng quầy nhìn thấy người đến mặc quần áo thực không tồi, chạy nhanh tới tiếp đón, dẫn ba người ngồi xuống một cái bàn trống.
Hiện tại trời còn chưa tối hẳn, nhưng mà ở chỗ này người ăn cơm rất nhiều, phòng dư lại cũng không nhiều, chỉ còn có hai gian. Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571405/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.