Nghê Diệp Tâm muốn giơ tay gạt mồ hôi lạnh. Cừu Vô Nhất rõ ràng rất muốn đi, nhưng mặt ngoài lại giả vờ cực kỳ ngoan ngoãn.
Khi nghe Mộ Dung Trường Tình quyết định đi, nó quả thực cao hứng muốn chết, hai chân ngắn lắc lư lợi hại hơn. Nghê Diệp Tâm sợ nó từ trên ghế ngã xuống.
Bọn họ ăn xong rồi sắc trời cũng tối đen. Lúc này khách tới ở trọ càng lúc càng nhiều, phòng đã sớm không còn, ngay cả giường cũng phải ngủ chung chen chúc nhiều người. Cũng may mấy người Nghê Diệp Tâm sớm thuê hai phòng cuối cùng.
Nghe một vị hiệp khách tiến vào nói, khách điếm trong tiểu trấn đều đầy. Ngày thường những khách điếm đó căn bản cũng không có ai ở, luôn trống không, nhưng trước mắt tất cả đều đã chật cứng người.
Nghê Diệp Tâm đi theo Mộ Dung Trường Tình về phòng, Cừu Vô Nhất thực tự giác vào phòng bên tay trái, nói:
“Giáo chủ ca ca, đại ca ca ngày mai gặp.”
Cừu Vô Nhất kêu thật ngọt. Nghê Diệp Tâm vẫy vẫy tay cùng nó, còn chưa nói lời nào đã bị Mộ Dung Trường Tình túm vào phòng. Mộ Dung Trường Tình không khách khí đóng cửa lại, liền đem Nghê Diệp Tâm đè ở ván cửa.
Thấy vẻ mặt ghen tuông kia, Nghê Diệp Tâm nhanh chóng nói:
“Cơm hôm nay khá ngon, nhưng khẩu vị cùng đồ ăn Khai Phong không giống nhau.”
Mộ Dung Trường Tình híp mắt nhìn không nói. Nghê Diệp Tâm đành phải đổi đề tài.
“Đại hiệp đã thấy qua vị Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm chưa? Rốt cuộc trông như thế nào ta?”
Mộ Dung Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571406/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.