Thập Nữ nghe Nghê Diệp Tâm nói cảm giác trong đầu hỏng bét, căn bản không nghĩ được gì.
Thôn trang đột nhiên lại có thêm người chết, mọi người mặc kệ người chết nhìn như thế nào, là khi nào chết. Chỉ vừa mới phát hiện thi thể, toàn bộ đã đặc biệt kích động, không cần suy nghĩ gì liền nói nhất định là do ma giáo giết người.
Nhưng bọn họ kích động nửa ngày, lại không có biện pháp gì, ngược lại có vài hiệp khách nhát gan rời đi. Người lúc trước muốn phi lễ Cốc Nhụy, liền ồn ào muốn đi. Hắn hô to.
“Người ma giáo thật đáng giận. Có phải muốn giết hết chúng ta để nhổ cỏ tận gốc không? Không được, ta phải đi tìm vài võ lâm đồng đạo tới.”
Hắn hô hào là đi tìm viện binh, kỳ thật là cùng mấy bằng hữu mặt xám xịt bỏ chạy, cũng không kịp thu dọn hành lý, lập tức liền rời đi.
Cốc thiếu hiệp ngăn không được những người phải rời khỏi. Một người đi rồi, kéo theo liền có thật nhiều người cũng muốn đi. Trong chốc lát thôn trang đã giảm đi mười mấy người, hiện tại cơ hồ chỉ còn một nửa số lượng.
Sư huynh đệ đồng môn của Cốc Nhụy cũng muốn đi, xem ra vị đại sư huynh cũng luống cuống. Vốn dĩ có thể ra cửa đi về nhưng đột nhiên phát hiện chết thêm một sư đệ, đại sư huynh vừa hoảng vừa giận, muốn nhanh chóng về môn phái báo cáo với sư phụ, để sư phụ dẫn người tới xử lý.
Nhưng bọn họ muốn đi cũng cần đem thi thể tam sư huynh an bài, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571398/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.