Anh giống như người điên mà len lén đi theo phía sau cô. Giống như mười năm trướckhi lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, thì làm thế nào cũng không bỏ được.Hôm nay lại gặp cô thì cả người anh, cả linh hồn, cả trái tim cũng buộc ở trên người cô. Mười năm sau lại nhìn thấycô, thì tất cả tuổi trẻ cùng xung động cũng bộc phát toàn bộ. Anh khổ sở để đè nén tất cả chuyện tình yêu si mê phóng thích ra ngoài. Anh khôngmuốn mất cô nữa. Ông trời! Làm sao Thủy Ylại biến thành người mù đây? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói cho anh biết? Anh không thể chịu đựng tin dữ như vậy, anh gần như sắpchết! Mười năm qua đến tột cùng là cô ấy xảy ra chuyện gì? Khiến cho cô thay đổi lớn đến như thế? Nhưng mà cho dù cô thànhngười mù thì nhất cử nhất động của cô tựa hồ cũng giống như một ngườibình thường không có gì khác biệt. Nghĩ đến cô luôn luôn chủ trương namnữ bình đẳng, anh không nhịn được mà lộ ra nụ cười hiểu ý. Một mìnhThủy Y đến trạm xe lửa, tự mình mua vé xe, tự mình ngồi xe lửa, nhưng mà dù sao cô cũng là người mù lại bộ dáng có vẻ bơ vơ không chỗ nương tựa. Cho nên trong lúc vô tình đã trở thành mục tiêu cho tên móc túi, lúc cô con chưa kịp phản ứng đã bị đẩy ngã trên mặt đất. Lúc này Cương Triệtvọt tới ngay lập tức đem hai tên móc túi kia đẩy ra nhưng mà anh hìnhnhư vẫn tức giận không tan. Vì vậy anh bảo bọn cận vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-tinh-yeu-cua-trum-xa-hoi-den/3236794/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.