Mười năm sau. Mười năm trước một chuyếnhành trình Châu Âu để cho anh vết thương đầy người đau khổ muốn chết màtrở về Nhật Bản, mười năm sau anh không muốn nhắc tới chuyện cũ đau đớnkia nữa. Thật nhanh cứ như vậy đi qua mười năm. Anh hoàn toàn trở thành một người khác —— năm năm trước Thiên Long Cương Triệt thừa kế xã hội đenlớn nhất Nhật Bản —— tổ chức Thiên Long tổ sau đó đã trở nên bất khảchiến bại, trùm xã hội đen được người tôn kính —— năm năm bốn chữ ThiênLong Cương Triệt này là đại biểu cho địa vị cao nhất cùng vẻ vang củathế lực, tất cả mọi người đối với anh đầy sợ hãi và cũng rất ngưỡng mộ. Thiên Long Cương Triệttrông rất khôi ngô tuấn tú lại đẹp trai. Anh có một đôi mày rậm cùng đôi mắt sâu. Cái mũi cao mà thẳng vẽ ra đường cong hoàn hảo ở trên khuônmặt. Khi anh hơi tác động tới khóe miệng thì lộ ra một đôi má lúm đồngtiền mê người. Đáng tiếc gương mặt anhluôn lạnh lùng nghiêm nghị thoạt nhìn rất nghiêm túc lại khó gần gũi.Anh là người Phương Đông có vóc người cao lớn cùng rắn chắc hiếm thấy.Toàn thân lại tràn đầy sự tàn bạo khiến cho người ta không dám khinhthường. Năm nay anh ba mươi bốntuổi vẫn chưa lập gia đình. Mặc dù có rất nhiều phụ nữ ái mộ anh nhưnganh đều không thèm ngó tới. Anh đối với phụ nữ chẳng những không có hứng thú, còn khá chán ghét cho nên không có bất kỳ một người phụ nữ nào cóthể đến gần anh thậm chí lui tới với anh. Năm năm nay anh chỉ biểu đạtthiện ý đối với một người phụ nữ đó chính là Tống Vi —— là vợ của ThanhLang Cương Trạch. Thanh lang Cương Trạch là Thiếu chủ của Thanh LangBang lại là bạn thâm giao tri kỷ duy nhất của anh. Hôm nay hai người bọn họnhàn nhã sống qua ngày ở trong thị trấn nhỏ của Hà Lan không tranh sựđời chỉ muốn sống cuộc sống uyên ương ngọt ngào thần tiên gần như quênsự hiện hữu của anh. Hừ! Anh thật là rất ghen tỵ ! Bởi vậy khiến cho anh mấtđi tri kỷ không có gì giấu nhau —— Thanh Lang Cương Trạch. Nhưng mà nókhông còn là chuyện quan trọng làm cho người khó chịu, mà chính là vừanhắc tới Hà Lan anh sẽ nhớ tới Châu Âu cùng chuyện cũ khắc cốt ghi tâmvĩnh viễn không quên được. Anh không ngừng ép mình không được nhớ! Không được nhớ nữa! Anh không phải là đã ra lệnh mình quên cô sao? Cô ấy —— bất quá là mộtđoạn nhạc đệm nhỏ trong cuộc sống của anh giống như giữa người với người là bèo nước gặp nhau, là tình cờ mà gặp gỡ thôi! Vốn chỉ là một chuyệnrất bình thường! Căn bản cũng không cần để ý. Mà hôm nay anh là thế nào? Tại sao lại đặc biệt phiền não đặc biệt đau buồn đây. Nhất định là sắp hẹn hò với một loạt người chán ghét mà không thể cự tuyệt. Anh là trùm xã hội đen cóthế lực to lớn lừng lẫy tiếng tăm, là nhà giàu độc thân lại là một doanh nhân giàu có, cũng là người thừa kế duy nhất của gia tộc Thiên Long.Cha của anh đã lớn tuổi lại bị bệnh liệt giường rất hi vọng có thể ômcháu trai, mà anh đã ba mươi bốn tuổi ngay cả một bạn gái cũng không có, bây giờ thực là không thể nói được. Vì vậy các thành viên gia tộc lấylý do nối dõi tông đường mà ép Cương Triệt nhất định phải tìm một ngườiphụ nữ môn đăng hộ đối mà kết hôn sinh con. Nhưng mà anh vốn không muốn kết hôn cũng không muốn có bất kỳ ràng buộc! Anh căm thù phụ nữ nhấtthì làm sao có thể tìm người phụ nữ bầu bạn còn sanh con dưỡng cái choanh, anh thật là rất buồn bực không nghĩ tới anh cũng có chuyện khôngthể giải quyết, anh không phải là trùm xã hội đen luôn luôn có thể hôphong hoán vũ cho dù ai cũng đánh không ngã sao? Đang lúc trong lòng anhphiền muộn thì thuộc hạ đã gõ cửa nhắc nhở đã đến giờ Cương Triệt hẹnhò. Hôm nay địa điểm hẹn hò là ở trong câu lạc bộ năm sao cao cấp mà hẹn hò mà đối tượng lại là thiên kim tập đoàn Nhật Nguyệt Quang —— TỉnhThượng Khởi. Tỉnh Thượng Khởi mặc bộki-mô-nô xinh đẹp cao quý trang nhã trên khuôn mặt mang theo nụ cườithẹn thùng. Cô đối với vẻ ngoài của mình luôn rất có lòng tin, cái nàylà từ một đám người ái mộ là có thể chứng minh được! Cô tin tưởng chỉcần cô dụng tâm một chút như vậy muốn lấy được sự coi trọng của ThiênLong Cương Triệt cũng sẽ không quá khó khăn. Thường ngày Tỉnh ThượngKhởi có vẻ dịu dàng duyên dáng nhưng thật ra là người dám yêu dám hận,người phụ nữ tác phong mạnh dạn, cho nên khi Cương Triệt thấy các ký giả tin tức chờ đợi ở cửa câu lạc bộ thì thật sự rất kinh ngạc. Nhưng màanh rất nhanh liền nghĩ đến người mật báo bởi vì trừ Tỉnh Thượng Khởi ra thì không ai dám làm như thế! Tỉnh Thượng Khởi biết cóthể hẹn hò cùng Thiên Long Cương Triệt tiếng tăm lừng lẫy thật sự rấthưng phấn bởi vì chỉ cần có thể cùng anh ở chung một chỗ coi như chínhlà một vinh dự lớn! Hơn nữa dựa vào danh hiệu của Thiên Long Cương Triệt còn có thể nâng cao vị trí của cô ở trong xã hội Nhật Bản, cô rất nhanh có thể trở thành bà hoàng trong xã hội. Nhưng mà Cương Triệt lại bày ra một khuôn mặt đáng ghét hoàn toàn không nể mặt Tỉnh Thượng Khởi. Lúc lóe lên tia sáng huỳnhquang của đèn Tỉnh Thượng Khởi cố gắng ra vẻ dịu dàng bộ dáng đáng yêu,cô nũng nịu hỏi : “Thiên Long tiên sinh có muốn ăn cơm hay không?” “Nói nhảm!” Cương Triệtkhông khách khí rống một tiếng dường như đang cảnh cáo cô ít giả bộ đi!Anh không nhịn được mà nói: “Cô rõ là không hiểu sao, tôi không ăn cơmvậy tôi tới nơi này làm cái gì? Tỉnh Thượng Khởi liền lúngtúng thật không biết làm thế nào cho phải. Mà truyền thông bên cạnh cũng yên tĩnh lại dường như đang chờ xem kịch vui. “Thiên Long tiên sinh ngài vẫn chưa có đối tượng trong lòng.” Tỉnh Thượng Khởi tiếp tục nói không từ bỏ ý định. Cương Triệt trợn mắt nhìn cô một lúc dứt khoát nói: “Cho dù tôi không có đối tượng lui tới cũng không tới phiên cô!” Sắc mặt Tỉnh Thượng Khởibắt đầu lúc trắng lúc xanh. Mặt các ký giả càng không ngừng bàn luận xôn xao giống như đang cười nhạo cô không biết tự lượng sức mình —— “Anh không phải chưa cóngười yêu sao? Vậy tại sao không thử tiếp nhận tôi?” Tỉnh Thượng Khởiluôn luôn sợ mất thể diện không chịu nổi loại đả kích này chợt đứng dậynổi điên tựa như hô to đối với Cương Triệt. Cương Triệt chẳng nói câunào chỉ là hung ác mà nhìn chằm chằm bộ dáng khủng bố kia của cô làm cho người ta không rét mà run. Mà Tỉnh Thượng Khởi lại cố sức cắn môi dướibộ dạng có vẻ không cam lòng. “Anh nhìn thấy rồi đó bất kể như thế nàotôi nhất định phải làm vợ của anh!” Ngày hôm sau tất cả cácphương tiện truyền thông đã viết ra: Tỉnh Thượng Khỏi biểu thị công khai với Thiên Long Cương Triệt. Xem ra Tỉnh Thượng Khởi quyết định không gả cho Thiên Long Cương Triệt thì không được, bởi vậy hôn nhân đại sự củaThiên Long Cương Triệt là tiêu điểm được truyền thông chú ý —— hơn nữamọi người hình như cũng nhận định Tỉnh Thượng Khởi sẽ trở thành vợ củaThiên Long Cương Triệt, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Mà Thiên Long Cương Triệtcũng bắt đầu có phiền toái liên tiếp —— Tỉnh Thượng Khởi hao hết tâm tưdùng hết các loại thủ đoạn, rõ ràng muốn trở thành vợ của Thiên LongCương Triệt. Dù sao đối với người ái mộ hư vinh như cô ta thì địa vị như vậy quá mê người làm cho người ta rất khó kháng cự. Thế là từ đó triển khaihành động đuổi theo chồng——bước đầu tiên của Tỉnh Thượng Khởi chính làtrước tiên là thuyết phục cha mình hành động, để ông ra tay đi tìm chaThiên Long Cương Triệt, ở trước mặt của ông ấy không ngừng nói ưu điểmcủa Tỉnh Thượng Khởi cố gắng làm ông ấy cảm động. Mà chiêu quả thật hiệunghiệm Thiên Long lão gia bắt đầu mỗi ngày ở trước mặt Cương Triệt cangợi Tỉnh Thượng Khởi nói cô ấy là cô gái tốt khó gặp hơn nữa còn làngười vợ hiền hiếm có. Hơn nữa gia thế nhà Tỉnh Thượng cũng xứng đôi với gia tộc Thiên Long nếu bỏ qua nhân duyên tốt như vậy chỉ sợ không tìmđược nữa. Không chỉ như thế ThiênLong lão gia còn động một chút là rơi nước mắt, nói mình đã gần đất xatrời không biết còn có thể sống bao lâu, nếu như không thể tận mắt thấycon trai lấy vợ sinh con chẳng những thật có lỗi với liệt tổ liệt tôngcũng chết không nhắm mắt . Mà Tỉnh Thượng Khởi mỗingày đều xuất hiện ở trước mặt Thiên Long Cương triệt, bất kể Thiên Long Cương Triệt bày ra dáng vẻ chán ghét cở nào, cô cũng không hành độngmột thời gian dài, bây giờ Thiên Long Cương Triệt mệt mỏi, anh cũngkhông còn sức lực chống đối với cha, cũng không muốn đối phó Tỉnh Thượng Khởi nữa. Trên mặt tình cảm anh vẫnlà người cô độc. Có lẽ anh đã từng có một cuộc tình nhưng đó là một đoạn ký ức thê thảm, cô đã không hề báo trước mà rời đi, sau đó anh thươngtích khắp người, đã không thể nào tin tưởng tình cảm nữa, anh khiến chomình trở nên lãnh khốc mới sẽ không bị thương tổn nữa —— phụ nữ đối vớianh mà nói chẳng qua là công cụ phát tiết thôi, ngoại trừ lần đó khôngcòn bất cứ ý nghĩa gì. Nhưng mà bây giờ họ lại thêm một chức năng đóchính là thay Thiên Long gia nối dõi tông đường. Anh nhớ tới lời nói của Tỉnh Thượng Khởi: Anh không có người yêu tại sao không thử tiếp nhận tôi? Do cô ta vô liêm sỉ, hung hăng theo đuổi khiến anh thật sự là mệt mỏi không thể không chịu thua nghe theo. Thì cưới Tỉnh Thượng Khởi làm vợ đi! Dù sao cô ấy đã biến mấtmười năm không có bất kỳ tin tức, vậy anh cần gì phải khổ sở chờ đợi một người không có tin tức chứ? Huống chi cưới ai làm vợ căn bản anh khôngđể ý, chẳng qua là anh muốn một công cụ sanh con thôi. Cuối cùng Thiên Long CươngTriệt đáp ứng hôn sự này, thì người của gia tộc Thiên Long cũng mừng rỡnhư điên! Mà người phát ngôn của họ cũng lập tức thông qua truyền thôngphát ra tin tức tin vui này, chẳng những Nhật Bản chấn động cũng truyềnđến Đài Loan hành động Tỉnh Thượng Khởi theo đuổi chồng cuối cùng cũngthành công, lần này thật sự đã trở thành vợ của trùm xã hội đen! Cô ấylại có thể làm tan trái tim cứng như sắt thép của Thiên Long CươngTriệt. Mọi người nhìn cô với cặp mắt khác xưa lại bội phục không thôi. Kỳ thực Tỉnh Thượng Khởi là người rất có tâm cơ, chưa kết hôn chưa có ngồi vững ghế phu nhân Hắcbang, thì cô ấy tuyệt đối không cho phép có bất kỳ chuyện không may nào. Cô lo lắng Thiên Long Cương Triệt đổi ý, cho nên đem hết tất cả bảnlãnh muốn Thiên Long Cương Triệt vội vàng cưới cô vào cửa. Cô biết Thiên Long CươngTriệt không chịu nổi cô dây dưa cho nên mới phải đáp ứng cưới cô làm vợ! Vì vậy cô quyết định làm tương tự bắt đầu mỗi ngày quấn quýt lấy ThiênLong Cương Triệt. Kỳ thực Thiên Long CươngTriệt rất bận rộn chỉ có lúc dùng bữa ăn mới có thể nghỉ ngơi một chút.Vì vậy cô liền dựa theo khoảng thời gian ba bữa xuất hiện ở trước mặtanh. Mỗi một lần chạm mặt TỉnhThượng Khởi cũng nghĩ hết biện pháp lấy lòng Cương Triệt nhưng mà CươngTriệt vĩnh viễn bày ra khuôn mặt thối chưa từng có sắc mặt tốt cho cônhìn qua. Tỉnh Thượng Khởi lộ ra nụ cười mê người lấy dũng khí nói với Cương Triệt: “Cương Triệt em yêu anh! Ai ngờ Cương Triệt tuyệt không cảm kích chẳng qua là lãnh khốc mà nói: “Nhưng mà tôi tuyệt không yêu cô!” “Anh.” Tỉnh Thượng Khởi tức giận đến xanh mặt nói không ra lời. “Nói” ——Thiên Long CươngTriệt đột nhiên sụp xuống vẻ mặt nghiêm nghị hỏi: “Cô biết tôi khôngthương cô, còn cương quyết muốn gả cho tôi, chẳng lẽ cô không sợ —— saukhi kết hôn tôi sẽ phản bội cô? Tỉnh Thượng Khởi mặc dù ởtrong lòng rất giận lại cố ý ra vẻ phải điềm đạm đáng yêu nói: “Em cănbản không để ý anh nói phản bội gì đó, em tin tưởng tình yêu của em sẽlàm tan chảy anh, chỉ cần anh cho em thời gian, em nhất định sẽ chứngminh cho anh xem ——“ Lời nói này không khỏi động tới đáy lòng yếu ớt nhất của anh, anh nhớ lại lời thề xưa “anh vĩnhviễn sẽ không phản bội em! Anh vĩnh viễn sẽ không đổi lòng với em!” Mà nay anh lại phải kết hôn với người phụ nữ khác, phản bội người phụ nữ anh yêu mến! Cái chữ phản bội này khiến cho cả người anh run rẩy. Đáy lòng anh đau đớn, tầmmắt không tự chủ được mà dừng ở đồng hồ to treo ở trên tường. Đó là mộtđồng hồ âm nhạc cứ mỗi một canh giờ sẽ có bảy người lùn nhảy ra từ cửasổ thủy tinh, lại không ngừng ca hát nhảy múa, không chỉ như thế lá cờbọn họ cầm trên tay còn hiện ra ngày tháng hôm đó, mà hôm nay chính làngày hai mươi chín tháng sáu năm hai ngàn lẻ một (29/06/2001). Ngày quen thuộc này khiếncho đầu óc của anh tràn đầy hồi ức. Mười năm trước ở trên xe lửa ChâuÂu, anh từng kiên định nói với cô, anh hứa với em mười năm sau cũngchính là ngày một tháng bảy năm hai ngàn lẻ một (01/07/2001) chúng tahẹn nhau ở trạm xe lửa Amsterdam Hà Lan lại làm một chuyến xe lửa tớiChâu Âu. Mà bây giờ cách ngày một tháng bảy năm hai ngàn lẻ một (01/07/2001) chỉ còn lại hai ngày mà thôi. Một cảm giác chua xót trong lòng dâng lên khiến cho anh khổ sở mãi căn bản nuốt không trôi. Độtnhiên anh ném khăn ăn xoay người sãi bước rời đi. Chỉ lạnh lùng bỏ lạimột câu: “Cô cứ từ từ mà ăn.” “Cương Triệt ——“ Để lại Tỉnh Thượng Khởi vẻ mặt kinh ngạc. XXX Thủy Y sinh sống ở trong bóng tối đã mười năm . Trong nháy mắt cô đã hai mươi tám tuổi, con trai Tư Long cũng đã chín tuổi . Mười năm này Vương Kim Vĩnh luôn xem Thủy Y như con gái ruột thịt, giống như nhìn thấy Tư Long luôn gọi ông là ông, cho nên người ngoài cũng cho bọn họ là người một nhà ba thế hệ. Nhưng mà luôn tự hỏi tại sao không nhìn thấy người đàn ông củangôi nhà xuất hiện? Về phần giấy chứng nhận kết hôn trống mười năm trước kia —— vẫn bị Vương Kim Vĩnh cất giấu rất tốt, đặt ở trong di chúc ông đã sớm chuẩn bị xong. Ông đang đợi đến ngày ôngchết, lúc đó tất cả chân tướng sẽ sáng tỏ. Mà ông tin ngày đó cũng đãkhông xa, thời gian đó giữa Thủy Y và Vương Kim Vĩnh đã sớm phân khôngrõ rốt cuộc là ai đang chăm sóc ai, ngoài mặt là ông đang chăm sóc mẹcon họ, nhưng mà trên thực tế ông lại từ bên người họ nhận được sự an ủi cùng vui vẻ. Bọn họ gần như giúp đỡ lẫn nhau, cũng bồi dưỡng tình cảm như cha con cũng đã quen với sự tồn tại của nhau. Tư Long là một đứa bé rất ngoan. Lúc còn nhỏ cậu phát hiệnmẹ không giống những người khác. Mẹ bị mù luôn yên lặng mà ngồi ở mộtbên cẩn thận nghe giọng nói của cậu. Mặc dù không phải lúc nàomẹ cũng đi theo bên cạnh cậu. Nhưng mà mẹ lại không vì thế mà giảm bớtyêu thương với cậu. Mẹ luôn ôm cậu thật chặc không ngừng nói với cậu. “Mẹ yêu con, cục cưng củamẹ!” Mặc dù mắt mẹ không thấy nhưng không biết bay lạc ở phương nào.Nhưng mà lúc đó mẹ rất dịu dàng, cả người tản ra ánh sáng tình yêu khiến cho Tư Long cảm nhận sâu sắc mẹ yêu thương cậu. Mà Tư Long cũng thích lúc đó nhất bởi vì thoạt nhìn mẹ rất xinh đẹp giống như Thiên Sứ xinh đẹp vậy. Tư Long biết ông rất thương mẹ cậu, cũng rất thương cậu, nhưng mà cậu rất muốn biết ba mình là ai.Nhưng mà hoàn cảnh đặc biệt tạo cho cậu trưởng thành sớm, chuyện cậuchưa bao giờ hỏi cũng không dám tùy tiện nhắc tới. Tiếc nuối lớn nhất của Thủy Y chính là không nhìn thấy bộ dạng của Tư Long. Cô luôn tưởng tượng bộdáng của Tư Long, bộ dạng con giống cô không? Hay là giống như anh? Mặcdù cô rất muốn biết nhưng mà lại không có dũng khí hỏi. Mà anh —— bí mật đó lại ẩndấu ở đáy lòng cô càng sâu, trong lúc vô tình cô lại nghe thấy, biếtđược năm năm trước tổ chức Thiên Long và Thanh Lang bang hợp tác ép bang chủ Thanh Lang bang Thanh Long Ngọc Vũ rút lui đó là tin tức chấn độngmột thời. Mà người nối nghiệp tổ chức Thiên Long —— Thiên Long Cương Triệt cũng sau đó không lâu thì kế vị.Lúc đó Thiên Long Cương Triệt vừa đầy ba mươi tuổi, bộ dáng có vẻ tư thế oai hùng sáng sủa phong độ, hơn nữa anh ta là người giàu có rất nhanhmà được truyền thông yêu mến. Thiên Long Cương Triệt? Làanh sao? Hay là người trùng tên thôi? Lúc này cô thật hận mình khôngnhìn thấy, nếu không thì có thể mà xác định một chút. Nhưng ngay sau đó cô lại tự nói với mình, đừng lừa mình dối người nữa, thật ra thì trong lòng côrất rõ ràng anh đã ẩn sâu ở đáy lòng cô lâu rồi. Dù sao họ Thiên longchính xác là rất ít người, hơn nữa anh cũng từng không cẩn thận nói lộra cô sẽ là vợ của xã hội đen, thì ra là thân phận của anh cùng địa vịcao như thế, không thể nghĩ tới anh thật sự là trùm xã hội đen. Từ đó về sau chỉ cần có tin tức liên quan đến gia tộc Thiên Long hay là Thiên Long Cương Triệt, lập tức cô sẽ nâng hai lỗ tai lên rất chuyên chú lắng nghe thông báo rất sợ không cẩn thận mà bỏ sót một câu —— hôm nay khi truyền thông không e dè mà thông báo tin tức Thiên Long Cương Triệt sắp cùng Tỉnh Thượng Khởiđính hôn và kết hôn, lúc này cả người Thủy Y cũng ngây dại. Lòng của cô kịch liệt corút cả người đau đớn dường như bị xé thành hai nửa! Hy vọng ban đầu mãimãi tan vỡ mãi mãi tuyệt vọng. Cuối cùng anh phản bội cô?Không! Là cô phản bội anh trước là cô vô tình xoay người rời khỏi vứt bỏ anh, vừa nghĩ tới chuyện cũ đau đớn nước mắt Thủy Y liền không ý thứcmà chảy xuống. Đột nhiên có người đưa tờkhăn giấy cho cô. Là Tư Long : “Mẹ, tại sao mẹ khóc vậy?” Tư Long tựavào trong ngực của cô dùng giọng nói trẻ con an ủi cô. “Mẹ đừng khóc như vậy con sẽ đau lòng.” “Tư Long mẹ đau lòng muốnchết.” Cô vì không muốn cho Tư Long lo lắng mà tùy ý bịa chuyện nói.“Mẹ chỉ là rất hy vọng có thể thấy con, nhìn bộ dáng của con một chút,bộ dáng con giống mẹ không?” “Dáng dấp con tuyệt khônggiống mẹ.” Lúc này trên màn ảnh TV vừa vặn xuất hiện Thiên Long CươngTriệt anh đang không chịu tiếp nhận phỏng vấn của ký giả, Tư Long vộivàng dùng tay chỉ cậu hưng phấn kêu to. “Mẹ! Con cảm thấy dáng dấp củacon giống như chú ấy!” “Chú ấy?” Thủy Y không hiểu mà sợ hãi. “Chú ấy là ai?” “Thật xin lỗi mẹ.” Tư Long lập tức le lưỡi một cái tràn đầy áy náy nói. “Con quên mẹ không nhìnthấy” —— nhưng mà khó thấy được người giống nhau như thế, cậu không nhịn được lại nói: “ Thật sự dáng dấp chú ấy và con giống nhau ——“ “Chú ấy? Là ai?” “Chính là người vừa xuất hiện ở trên màn ảnh, con cũng không biết rốt cuộc chú ấy là ai!” Tư Long chỉ vừa liếc mắtnhìn Cương Triệt nhưng lại có ấn tượng sâu sắcvới Thiên Long Cương Triệt này, có lẽ nguyên nhân chính là máu mủ tình thâm đi. Tư Long dĩ nhiên sẽ khôngbiết thân phận của Thiên Long Cương Triệt, nhưng mà trong lòng Thủy Ylại biết rõ, vì vậy nghi vấn bấy lâu nay cuối cùng cũng có được giảiđáp, thì ra là bộ dạng Tư Long giống ba, cô nhớ tới bộ dáng anh tư thếoai hùng sáng sủa phong độ, bộ dáng nhanh nhẹn còn có nụ cười kia taonhã lịch sự, đã nhiều năm như vậy hình ảnh của anh chẳng những không cóbiến mất ngược lại còn rất rõ ràng. “Mẹ!” Tư Long nhìn trán mẹnhăn lại bộ dáng có vẻ có tâm sự, vì vậy cậu vội vàng nói sang chuyệnkhác nói với Thủy Y: “Đúng rồi, con quên nói cho mẹ biết hôm nay là ngày mấy.” Từ lúc cậu biết con số có quan niệm thời gian, thì sau đó làxướng ngôn viên thời gian tốt nhất của Thủy Y. “Mẹ phải nghe rõ nha! Hôm nay là hai mươi chín tháng sáu năm hai ngàn lẻ một.” Đáy lòng Thủy Y run rẩy một trận tất cả đau khổ tất cả ký ức đều hiện lên. Cách ngày một tháng bảynăm hai ngàn lẻ một chỉ còn lại hai ngày mà thôi —— cô vẫn chưa từngquên, anh từng hứa với cô: ngày một tháng bảy năm hai ngàn lẻ một chúngta hẹn nhau ở trạm xe lửa Amsterdam Hà Lan, đêm hôm đó cô trốn ở trongchăn chảy xuống nước mắt đau lòng bị đè nén mười năm, nước mắt chảyxuống điên cuồng cũng không cách nào thu lại. Hôm nay cam kết của anh đã biến thành công dã tràng thành ra lời nói dối không cách nào thực hiện! Nhưng mà mười năm qua trong giấc mơ cô cũng luôn nhớ đến anh; cô thương anh, toàn tâm toàn ý yêuthương anh, quyết một lòng mà thương anh, đời này trái tim của cô vĩnhviễn bị anh cầm cố, vĩnh viễn không thể thoát ra. Lại một chuyến đi đến ChâuÂu! Mặc dù người thương ngày xưa đã không có ở đây nhưng mà cô vẫn hivọng đi du lịch một lần nữa, nhớ lại thời gian ngọt ngào ở chung một chỗ với anh, cứ như vậy cô mới có thể không tiếc nuối. Ngày hôm sau. Cặp mắt cô sưng đỏ gương mặt tái nhợt đưa ra nguyện vọng với Vương Kim Vĩnh. “Tôi muốn đi Châu Âu một chuyến.” “Muốn đi Châu Âu? Đươngnhiên được! Ta vẫn muốn dẫn con cùng Tư Long ra nước ngoài, nhưng mà con luôn không chịu.” Vương Kim Vĩnh cao hứng đáp ứng Thủy Y cuối cùngnguyện ý đi tiếp xúc thế giới bên ngoài . “Không! Tôi.” Cô khó khăn nói. “Tôi muốn tự mình đi.” “Chỉ một mình con?” Mắt Vương Kim Vĩnh trợn to không dám tin. “Đúng vậy.” Cô ép mình tỉnh táo lại nhưng mà trái tim đau đớn lại tuyệt vọng khiến cho giọng nóicủa cô nhịn không được mà run lên. “Hãy để cho tôi đi một mình. Chỉ cómột mình tôi, cầu xin ông.” “Tại sao con.” Vương KimVĩnh thở một hơi thật sâu thán bất đắc dĩ nói. “Con chính là như vậy,phiền não cái gì cũng tự một mình gánh lấy, cũng chưa bao giờ nói rakhỏi miệng —— nhưng là ta không yên lòng con một mình hơn nữa” —— ôngkhông đành lòng lấy lý do vì cô mù để ngăn cản cô. “Ông yên tâm tôi có thểchăm sóc mình.” Cô đánh trống lảng. “Tôi luôn cho rằng chỉ cần là conngười có thể làm chuyện giống nhau bất luận là đàn ông hay phụ nữ , chodù là người mù cũng không ngoại lệ. Tôi tin tưởng mình có thể một thânmột mình du lịch, ông không cần phải lo lắng.” “Con thật là cố chấp có thể loại tính khí này đích thực là giống ta!” Trên người Thủy Y, Vương Kim Vĩnh thấy được bóng dáng mình năm đó, cho dù biết sẽ đầu rơi máu chảyvẫn không sợ hãi mà dũng cảm tiến tới không đạt mục đích tuyệt khôngngừng. “Ta không lay chuyển đượccon, cũng không nhẫn tâm cự tuyệt con.” Đối với tuổi tác của Vương KimVĩnh mà nói chỉ cần có thể để cho Thủy Y vui vẻ ông liền thỏa mãn. Ông quan tâm nói : “Con muốn đi thì đi đi! Nhưng mà phải hết sức cẩn thận.” Thủy Y vô cùng cao hứngkích động nói: “Thật sự rất cám ơn ông, nhiều năm chăm sóc tôi như vậy,với tôi trả giá mà không hề giữ lại. Ông giống như là cha của tôi mà tôi là con gái ông yêu thương.” Trong mắt Vương Kim Vĩnhhiện ra nước mắt cảm động nói: “Đợi nhiều năm như vậy cuối cùng đợi được những lời này. Có thể được chấp nhận của con hết thảy đều đáng giá.” Chỉ cần ông có thể có được sự tha thứ của Thủy Y cả đời này đã không còn cầu gì nữa! Thiên Long Cương Triệt cảngười bực bội bất an chuyện gì cũng không làm, vì vậy anh dứt khoátquyết định bỏ xuống toàn bộ bay đi Châu Âu đồng thời chạy thẳng tới HàLan. Anh tìm cái cớ cho mình,anh đến Hà Lan là vì tìm bạn tốt Thanh Lang Cương Trạch và Tống Vi ônchuyện. Nhưng mà trong lòng anh rất hiểu vốn không phải là lý do, bởi vì đã lâu anh chưa có liên lạc với Thanh Lang Cương Trạch. Bởi vì nguyên nhân là sai giờ, hôm nay đúng lúc là ngày một tháng bảy năm hai ngàn lẻ một. Thời gian mười năm khiến cho toàn bộ đều thay đổi. Anh từ trẻ tuổi biến thànhtrung niên, cũng không còn là tên nhóc năm đó tràn đầy ngu ngốc lại rấtcó tinh lực, anh đã trở thành trùm xã hội đen không ai bì được. Anh không bao giờ lại cóthể giống như một người mười năm trước mang hành lý dùng hai chân đikhắp Châu Âu. Hiện tại anh chỉ cần ra cửa, bên người lúc nào cũng cómười vệ sĩ đi theo chặt chẽ bảo vệ an toàn tánh mạng của anh. Hơn nữabay một lúc thì có xe tới đón anh, anh rốt cuộc không cần đi tìm phươngtiện giao thông hoặc hỏi đường khắp nơi. Ngồi ở trong xe hơi sangtrọng thoải mái, trong lòng anh nặng nề không dứt. Chỉ chốc lát sau liền đến trạm xe lửa trung tâm thành phốAmsterdamtrước kia. Đường phố vẫn rất náo nhiệt quen thuộc nhưng mà toàn bộ con người cũng không phải. Người Hà Lan vẫn tràn đầysức sống và nhiệt tình bất luận là tiệm cà phê, rạp hát; vũ trường, quán bia còn nhiều loại quán rượu nhỏ, nhà hàng nhỏ. Khắp nơi có thể thấyđược người hề đến tức cười hoặc là diễn xuất ngẫu hứng của nhà âm nhạcvà nhà nghệ thuật. Một cảnh tượng trước mắtgiống như là bức tranh của Van Gogh nói chung cái loại đó có lực mãnhliệt cùng màu sắc tươi đẹp lẫn nhau, khiến cho người ta hết sức chấnđộng lại rung động mãi. Cả người không tự chủ lọt vào trong một loại cảm xúc rối loạn. Cương Triệt không hiểu mình còn tới nơi này làm cái gì? Lại không thể thấy cô! Anhchỉ hy vọng ở nơi này một ngày, sau khi quay về thì hoàn toàn chôn dấutất cả cũng hoàn toàn quên lãng cô! Anh hướng về phía trước cầu xin hi vọng ông trời có thể ban cho anh sức lực để cho anh hoàn toàn quên Thủy Y. Thủy Y chống cây gậy đứng ở trong trạm xe lửa đông đúc, đứng ở trong góc cửa lớn chùn bước. Trải qua đường bay dài, sau đó cô cảm thấy mệt mỏi nhưng mà khi đi tới trạm xe lửa thì cô hình nhưlại có tinh thần nhưng mà cũng gợi lên cảm xúc đau lòng. Cô hỏi mình còn tới nơi này làm cái gì? Cô vẫn còn mong đợi cái gì sao? Cô cảm giác mình nhất định là điên rồi! Cô bị mù nếu như anh tớicũng không thấy được anh. Hơn nữa căn bản anh cũng sẽ không tới, cô mang kính râm chống cây gậy cẩn thận đi về phía trước. Cô không biết bước kế tiếp mình phải đi đâu nên đi nơi nào? Cô chỉ biết là cô muốn đi qua mỗi một địa phương trước kia, mỗi một con đường dùng để nhớ lại tình cảmngày xưa. Thiên Long Cương Triệt tựa vào cây cột trên cửa khổ sở mà cúiđầu, khi anh ngẩng đầu lên thì trong lúc vô tình nhìn lướt qua nhưng lại khiến cho anh có chấn động một hồi! Một nỗi vui sướng mạnh mẽ hiện ra trong lòng người! Là cô ấy sao? Là Thủy Y? Thủy Y vẫn xinh đẹp chóimắt như cũ, xinh đẹp như trước mà khí chất đặc biệt của cô càng khiếncho người ở đang trong đám người đông đúc cũng nhận ra cô. Toàn thân cônhư cũ tản ra một hơi thở cao ngạo, hôm nay lại thêm một phần mờ mịtcùng lo lắng thoáng chốc liền trở thành tiêu điểm mà mọi người nhìn chăm chú. Cả người anh bắt đầu runrẩy kịch liệt , toàn thân giống như muốn mệt lả mà cô mang cho anh, đánh thẳng vào quá lớn khiến cho anh không nghĩ tới hôm nay ở mười năm sauvẫn có thể nhìn thấy cô, điều này khiến cho tình cảm vắng vẻ đã lâu củaanh sôi trào lần nữa! Rung động mãnh liệt khiếncho anh không cách nào tin, bước chân anh loạng choạng lảo đảo mà đi tới trước mặt —— cô lại làm như không thấy mà tiếp tục đi tới. Lúc này anh mới phát hiện cô vậy mà không nhìn thấy. Cô biến thành người mù! Chuyện này thật là một đả kích chấn động anh cơ hồ đứng không yên. Mặc dù cô không trọn vẹn nhưng vẫn làm cho người cảm động, khiến cho người ta không nhịn được sinh lòng thương tiếc. Nhưng mà tim của anh đangco rút đau đớn kịch liệt, cả người giống như bị xé thành hai nửa, anhbịt miệng không để cho mình kêu lên tiếng sợ hãi mà nước mắt không nghelời lại đã sớm chảy ra. Cô nhất định chưa từng quên anh! Nếu không cô làm sao còn có thể nhớ cam kết mười năm trước đây? Hơn nữa cho dù cô biến thành ngườimù cũng không có quên ước định giữa bọn họ. Hôm nay chính là bọn họ một lần nữa mà lập lại chuyến du lịch ở Châu Âu xinh đẹp. Ngày một tháng bảy năm haingàn lẻ một, sau mười năm chờ đợi cùng đau khổ vô tận, sau cùng bọn họlại gặp ở trạm xe lửa Amsterdam Hà Lan.