Trời Sài Gòn hôm nay lại mưa. Cơn mưa ngập trời trắng xoá như muốn rửa trôi hết muộn phiền nơi đây. Nhưng không cuốn trôi đi hết tâm tư ngổn ngang của My My. Cô đã suy nghĩ kĩ rồi, vì con cô quay trở về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Hy vọng mẹ cô sẽ che chở cho hai mẹ con, cho cô một con đường sáng để bước tiếp.
Ngày cô trở về, mọi thứ vẫn vậy. Thời tiết Tây nguyên những ngày đầu đông gió se se lạnh, không khí trong lành. Ở đây không ồn ào nhộn nhịp như Sài Gòn, nó yên bình khiến cho lòng người ta nhẹ nhàng đến lạ.
My My trở về trong sự vui mừng chào đón của mẹ và em trai. Cô dì chú bác xung quanh cũng đều sang thăm hỏi rất vui vẻ. Ai cũng hỏi cô: “Có đi nữa không?”
My My mỉm cười đáp: “Để xem thế nào đã. Con sợ ở đây không tìm được công việc thích hợp.”
Vì là mang thai đứa con so lại ăn rất ít nên dù mang thai ở tháng thứ tư. Cái bụng My My vẫn chưa thấy gì. Đã vậy cô còn hay mặc những chiếc áo rộng phùng phình hiệu ứng che bụng rất tốt. Nên đến hiện tại chưa ai nhìn ra được điểm khác thường của cô.
lần này về nhà, My My thấy mọi thứ thay đổi rất nhiều. Bà con xung quanh chào đón cô nồng nhiệt, ai cũng khen cô giỏi vậy mà dám đi xa lập nghiệp một mình. Trở về càng xinh đẹp hơn. Mẹ cô hiện tại cũng không còn đơn thân lẻ bóng, phòng không gối chiếc nửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3601158/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.