Dương phải nhập viện vào ngày hôm sau. Chẳng biết các bác sĩ phải làm xét nghiệm gì cho cậu ấy, chỉ biết là lại phải dùng kim tiêm đâm chọc.
Tôi vừa nghe đã ngán, lè lưỡi, kiếm chỗ ngồi đọc sách. Nắng chiếu xuyên qua tán cây, vừa vặn rọi xuống trang sách màu đã ngả vàng. Cuốn này tôi mượn ở thư viện trường, nghe nói hay lắm. Trông bìa cũng cũ rồi mà tôi chưa đọc bao giờ, nên hôm nay muốn thử xem.
- Kết của cuốn này, buồn lắm, nếu không muốn khóc thì đừng có đọc. - Phía trước phủ xuống một bóng người. Tôi ngẩng đầu lên, thấy Dương đang cười, giơ tay ra đưa cho tôi một hộp kem.
- Cậu đang ho mà ăn kem gì- Tôi đưa tay nhận lấy hộp kem rồi ném cho cậu ấy ánh mắt không mấy đồng tình. Sắc mặt của cậu ấy so với lúc ở nhà tôi đã nhợt nhạt đi nhiều.
- Tớ thèm kem lắm, cho tớ ăn đi, lát tớ sẽ uống nước ấm.- Dương chống 2 tay ra sau, làm bộ thỏ non chớp chớp mắt.
Tôi ngẩn mặt cũng chẳng nỡ mắng cậu ấy nữa. Cậu ấy mua cho tôi kem sôcôla... còn có cả những viên sôcôla hình nón ngọt đắng. Tôi nhắm mắt thầm khen ngon rồi lại bất giác nhìn sang Dương bên cạnh. Nắng vàng ấm áp chảy đều trên mặt cậu ấy. Cây cối xung quanh bình yên lay động... không có thanh âm nào... Giống như cảnh quay thật chậm trong một bộ anime nào đó...
Giữa nắng vàng mùa thu, lá cây lay động rồi thong thả rụng xuống mặt đất như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-cuoi/3314681/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.