"Tới thăm ngươi một chút xem đã chết hay chưa, xem ra không sao nhỉ!"
Cửa bị đẩy mạnh ra, người ngoài cửa bước vài phát liền bước đến bên giường, không để ý chút nào đánh mạnh vào chỗ đau của nam nhân, nghe thấy đối phương hít mạnh một hơi, vừa lòng cười nói.
"Không tồi, vẫn còn có tinh thần!"
Hành động này phụ phu Lưu thị thấy cũng không biết nói gì, nhưng lại khiến cho Hạ Cúc vừa đi pha trà dâng lên bước từ ngoài cửa vào sợ hết hồn
"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy?"
Khuôn mặt tiểu đồng tràn đầy sự sợ hãi lo lắng, bước vội vàng ba bước thành hai bước, đẩy mạnh một phát người nọ ra, chạy vội đến trước giường.
"Tướng quân, không sao chứ!"
"Không sao..."
Lê Thư vuốt nhẹ cằm, lại có chút lo lắng liếc nhìn người nọ, lại quay đầu trách mắng tiểu đồng,
"Hạ Cúc, không được vô lễ với Hoàng hậu."
"A!"
Tiểu đồng nghe vậy kêu lên, chân mềm nhũn, sợ hãi định quỳ xuống, lại bị đối phương đỡ lấy.
"Quỳ cái quái gì, ngươi thật là sao không biết thú vị như vậy chứ!"
Giọng nói tràn đầy ý cười, khiến cho người khác cảm thấy ấm áp. Hạ Cúc cũng không biết tại sao, trong nháy mắt đã đem Hoàng hậu này trở thành một người tốt.
"Mong điện hạ thứ tội."
Vốn không dám nói lời nào tiểu đồng cũng lớn gan hơn nói một câu, đối phương lại cười nói,
"Cái gì mà điện hạ, gọi Tiếu Ninh là được rồi!"
Dứt lời, lại quay đầu nhìn về phía Lê Thư, "Ta nói nè Tiểu Thư Tử, nếu ngươi còn dám làm như vậy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-sung/1634081/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.