Ức Phong nhìn vẻ mặt của Lê Thanh Tuyền, bật cười: "Nói có liên quan đến Phó Bắc Thần không có nghĩa thủ phạm là cậu ta đâu."
Chẳng lẽ dạo này cười nhiều quá nên mặt mình hết liệt rồi?
Cậu sờ mặt, xấu hổ hỏi: "Thầy nói rõ một xíu đi."
Ức Phong chỉ muốn nhìn phản ứng của cậu học trò nhỏ khi bị dọa ra sao, không định bao che: "Người đặt chậu hoa ở đó là Bạch Xương của lớp thể dục. Mà em học sinh đó có qua lại mật thiết với Phó Liệt Dương, tôi đoán là trả thù riêng."
Ra là Phó Liệt Dương.
Lê Thanh Tuyền thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Phó Bắc Thần muốn xử lý cậu thì mới là vấn đề lớn.
Đánh không lại nhà binh đầu.
Ức Phong xoay bút: "Nhưng cũng chưa chắc là nhằm vào trò, có khi chỉ là tai nạn ngoài ý muốn."
Lê Thanh Tuyền không cảm thấy đây là tai nạn, lần trước Tề Thiên cổ ý va chạm, lần này tới lượt Bạch Xương đặt chậu hoa không cẩn thận.
Nhưng không có chứng cứ.
"Có điều, tôi cũng sẽ nói lại với Bắc Thần chuyện này, dù sao Phó Liệt Dương vẫn là em trai cậu ta."
Cậu không có ý kiến.
Ức Phong đột nhiên có hứng thú nói sang chuyện khác: "Có yêu sớm cũng đừng để thầy cô bắt gặp, bị phạt đấy"
Lê Thanh Tuyền không còn sợ Ức Phong nhiều như hồi trước. Có vẻ như tiếp xúc với anh thời gian dài vừa qua, anh không có biểu hiện gì kỳ lạ.
Quan trọng nhất là Ức Phong rất quan tâm đến học sinh.
Mặc dù vẫn còn nhiều điều bí ẩn, có thể là người xấu, nhưng chưa chắc sẽ hại người vô tội.
"Giờ thì về lớp đi, học tập cho tốt nhé."
"..." Uy hiếp trắng trợn kia.
"...Cái gì nữa?"
Chưa đến Tết mà Lê Thanh Tuyền đã thấy pháo oanh tạc mình.
Hứa Xuyên lặp lại lần nữa: "Mày nhớ cái cuộc thi bình chọn trai xinh gái đẹp trên diễn đàn hay không. Mày lọt top 2, cho nên ngày 25 phải tham gia cuộc thi tuyển chọn MC."
Trường bọn họ có tổ chức đêm nhạc hội đón năm mới vào đêm 27 và 28, tiết mục là do học sinh đăng ký tham gia. Tiết mục được giải sẽ có tiền thưởng được trích ra từ tiền bán vé.
Cuộc thi bình chọn MC cũng như sơ duyệt và tổng duyệt văn nghệ được tiến hành cùng lúc.
Khối 10 trúng cử có Nghiêm Thanh Ti, Lê Thanh Tuyền và Liễu Như Yên. Khối 11 là Hạ Mẫn Nhi, Chu Chỉ Nhược và một nữ sinh khác. Khối 12 có Trình Noãn Noãn là quen mặt.
MC chọn hai người, một nam một nữ. Nam sinh cũng có một bảng bình chọn top hot boy của trường, Mặc Nhiên, Hứa Xuyên và Nhiếp Diên. Khối 11 Lận Uyên cũng trúng cử.
Mặt Lê Thanh Tuyền xanh lè, trên mặt viết hai chữ kháng cự siêu to.
Vì cái gì cậu thành hoa khôi của khối? Đứa nào vote ác nhơn vậy trời?
"Tao không tham gia!"
Hứa Xuyên nài nỉ: "Thôi mà, một năm có một lần chứ nhiêu, tham gia cho vui đi mày!"
Nghiêm Trạch và Nhiếp Diên cũng phụ họa.
"Cái mặt mày xinh thể này không đi thi thì uổng lắm!"
"Tao cũng tham gia văn nghệ nè, chung tao cho xôm tụ!"
Lê Thanh Tuyền khoanh tay mắt điếc tai ngơ: "Bố bảo không" Một lần đứng trên sân khấu, tởn tới già.
Mặc Nhiên nắm nhẹ bàn tay cậu, giơ lên đôi mắt đen ngập ánh nhìn hi vọng, giọng nhẹ hơi run: "Mình muốn dẫn chương trình cùng cậu, không được sao?"
Đỉnh cao của làm nũng học lỏm từ Lận Uyên, phát huy được 70%!
Lê Thanh Tuyền bại trận, trong ánh mắt khinh bỉ của nhóm bạn đồng ý với Mặc Nhiên.
Không trách cậu định lực kém, chỉ trách đối phương quá đẹp trai!
Gặp Trình Noãn Noãn ở hội trưởng là điều có trong phán đoán, Lê Thanh Tuyền giơ cái mặt liệt ra chào hỏi mọi người.
Chu Chỉ Nhược nhìn thấy cậu khinh thường hừ lạnh, còn ghim vụ cậu phá hỏng quan hệ của cô ta với Nhiếp Diên.
Hạ Mẫn Nhi thì hơi tiều tụy, Phó Bắc Thần cũng dí cô ta mấy ngày liền, chắc đang tìm một mỏ kim cương khác. Cô ta liếc nhìn cậu, sau đó chăm chăm nhìn Mặc Nhiên, đang cân nhắc xem anh một tháng kiếm được bao nhiêu tiền.
Nhắm vào Mặc Nhiên là tới công chuyện với Lê Thanh Tuyền liền.
Lận Uyên nghe nói cậu cũng tham gia cuộc thi trường, lập tức hủy vài kèo quảng cáo, tham gia cùng.
Trình Noãn Noãn nhìn thấy cảnh này, tức tới mặt đều nhăn nhó, bóp chặt cốc nước trong tay.
Cuộc thi này chủ yếu là thi phát âm và trang phục tự chọn.
Ai nói chuyện hay thì thắng, cho nên mọi người đều đem theo truyện để lên đọc cho ban giám khảo nghe.
Lê Thanh Tuyền cũng mang theo truyện, là tiểu thuyết tâm đắc của cậu.
Ba người ngồi ở hàng ghế cuối, trò chuyện rôm rả với nhau.
Cậu hoang mang: "Anh nói nhà họ Trình đang cản trở việc làm ăn của bố em?" Ý của Trình Noãn Noãn khi nói chờ đó là vậy sao?
Lận Uyên gật đầu, nghiêm mặt: "Ừm, hôm trước họ Trình tìm tới nhà anh mời hợp tác, họ sẽ lấy rẻ hơn nhà em, nhưng anh không đồng ý.
Có cần anh xử lý cô ta luôn không?" Nhà họ Trình lấy mối từ đầu hắn không biết, nhưng lấy rẻ cho hắn thì sẽ ép giá bà con nông dân để kiếm lời. Hắn không thích bóc lột quá mức, cũng không thích cách làm của Trình gia.
Mặc Nhiên cũng tán đồng nhìn Lận Uyên: "Trình gia hơi bị phách lối rồi, anh cần giúp cứ báo tôi."
"..." Trời lạnh rồi, cho Trình thị phá sản đi, á hả?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]