Chương trước
Chương sau
Ngay từ ánh mắt đầu tiên va chạm nhau, Nghiêm Tước và Mặc Nhiên đều nhận ra đối phương và mình là cùng một loại người. Có dã tâm, có tham vọng, cũng biết lánh đi mũi nhọn, ở ẩn chờ thời.

Hai người chắc chắn sẽ thành đồng minh vững chắc trong tương lai, nhưng bây giờ lại thành tình địch.

Bình thường Nghiêm Tước rất bình tĩnh, chỉ là nhìn thấy Lê Thanh Tuyền mặc đồ cưới, còn sẽ nói yêu thằng khác, hắn hơi xúc động.

Mặc Nhiên không buông tay vì tính háo thắng quấy phá, nhận thấy được sự chênh lệch giữa mình và Nghiêm Tước, càng quật cường.

Hai người cách một con Lê Thanh Tuyền nhìn nhau, tia lửa xẹt khắp nơi, không ai nhường ai.

Má ôi.

Lê Thanh Tuyền không biết hai người này bị sao nữa, cậu hoang mang nhìn Nghiêm Tước, nhỏ giọng trừng mắt: "Anh làm cái gì vậy hả? Tụi em đang diễn mà. Đừng có phá, mau đi xuống đi."

Bình thường thích gì làm nấy thì cũng thôi đi, trường hợp này mà cũng xen vào góp vui nữa.

Giờ có phải là lúc nên trêu mình đâu.

Nghiêm Tước làm như không nghe thấy.

Diễn? Đã hôn nhau rồi còn diễn gì nữa, chờ Mặc Nhiên đắc thủ, hắn tìm ai khóc đòi vợ? (2)

Chỉ có bé cưng này là ngây thơ thôi.

Khuyên Nghiêm Tước không được, Lê Thanh Tuyền quay sang người còn lại: "Mặc Nhiên.." Ít nhiều Mặc Nhiên sẽ không-

Hai người nào đó bị cậu gián đoạn, đồng thanh lên tiếng: "Cậu/ Cưng im lặng đi."

Lê Thanh Tuyền: "..."

Nhân quyền đâu? Tui cần luật sư!

Mặc Ngạo Thiên bị Nghiêm Tước chiếm mất đất diễn, lúc này mới muộn màng xách kiếm xông ra. Bởi vì trang phục hoa hòe lòe loẹt cồng kềnh này nên cậu ta mới xuất hiện trễ.

"Ta không đồng ý hôn lễ này!"



Cậu ta cầm kiếm chỉa vào: "Công chúa và ta đã đính ước với nhau,

chồng nàng phải là ta!"

"Mau thả công chúa ra!"

Lê Thanh Tuyền mừng húm, kịch này còn cứu vớt được!

Lâu lắc quá đó cha nội!

Hai người đang đấu mắt nhưng vẫn chú ý đến cậu, xem cậu vui vẻ kích động khi nhìn Mặc Ngạo Thiên, bọn họ vừa buồn bực vừa u oán.

Nghiêm Tước và Mặc Nhiên động tác nhất trí xoay đầu nhìn Mặc Ngạo Thiên, ánh mắt lạnh lẽo: "Lặp lại lần nữa?"

Thằng oắt này diễn nhiều quá riết nghiện à, lông còn chưa mọc dài bày đặt làm chồng của bé con.

Nghiêm Tước dù gì cũng là ông trùm ngành giải trí, cùng ngồi cùng ăn với ông cụ Mặc còn được. Khí độ vượt bậc, Mặc Ngạo Thiên chưa trải sự đời trong mắt hắn cũng chỉ là con tép hạt sỏi.

"...!"

Khí thế quá áp đảo, đừng nói Mặc Ngạo Thiên hoảng, chúng khán giả cũng sợ.

Như hiện trường đánh ghen vậy trời, biết người ta thích lắm không!

Mặc Nhiên và Mặc Ngạo Thiên quan hệ căng thẳng, Lê Thanh Tuyền có thể hiểu hành vi chống đối không làm theo kịch bản của Mặc Nhiên.

Nhưng Nghiêm Tước, chuyện này có liên quan gì đến hắn đâu? Chỉ làm hoài cánh càng thêm éo le.

Tu la tràng tay ba bật lửa sân khấu.

Khán giả còn sợ chưa đủ loạn, hò hét kêu gọi mấy người Mặc Nhiên đánh nhau nhanh đi.

Lê Thanh Tuyền như đứng đóng lửa như ngồi đống un, mặt lạnh, tâm cũng lạnh, hận không thể đăng xuất khỏi sân khấu.

Bây giờ có hai phương án, một là xách dép chạy. Hai là tiếp tục kịch bản, chỉ còn một xíu nữa là hoàn thành.



Chạy thì đơn giản rồi, nhưng mọi người đã bỏ rất nhiều công sức để tập kịch, đầu tư tiền mua quần áo, mua đạo cụ, thắng giải hay không không quan trọng, quan trọng là công sức của các bạn học đã bỏ ra. Với lại, nhìn khán giả hưng phấn kiểu kia, nếu bây giờ chạy, chắc sẽ bị chửi chết.

Nhìn Mặc Ngạo Thiên như con kiến cầm kiểm, gì mà nam chính vượt khó, đứng trước hai vị phản diện chân đã run lẩy bẩy như trúng gió, đừng nói đọc lời thoại, đi đứng còn khó, Lê Thanh Tuyền không khỏi lắc đầu. (2)

Chỉ có thể trông cậy vào Lận Uyên.

Chỉ có hắn là bình thường, chuyên nghiệp, yêu nghề, uốn cong vở kịch này về.

Lê Thanh Tuyền hướng về phía Lận Uyên nháy mắt lia lịa.

Chuyên gia! Ét ô ét

Lận Uyên sắm vai thái tử nước láng giềng đến tham dự hôn lễ duy trì hòa bình. Phong cách quý tộc phương Tây, trắng và xanh dương kết hợp, style quý ông phong độ nho nhã, trên áo còn đính đá quý lấp lánh.

Nói thật, cái kịch bản củ chuối be bét thể này có thể giật giải toàn dựa nhan giá trị của diễn viên.

Lận Uyên bị sắc đẹp của Lê Thanh Tuyền làm cho hoài nghi nhân sinh hoài luôn, đời này hắn chưa gặp được cậu trai nào mặc đầm mà xinh xắn trắng trẻo mềm mại như vậy. Có túi da đẹp nhưng xấu tính độc ác, hắn cũng sẽ không mê mệt đến vậy. Nếu liệt kê ưu điểm của cậu, hắn có thể viết thành một bài văn dài năm trang.

Đang cảm xúc lẫn lộn, ánh mắt Lận Uyên chạm phải ánh mắt Lê Thanh Tuyền, hắn đừ người ra trong chốc lát liền đứng bật dậy, bước qua.

Cậu mừng rỡ chờ cứu viện.

Come on, baby-

Lận Uyên bước đến chỗ ba người, không chút sợ sệt khí thế của Nghiêm Tước và Mặc Nhiên. Hắn không giống Mặc Ngạo Thiên được gia tộc che chở lớn lên, như đóa hoa trong nhà ấm, mà là một đóa bá vương hoa.

Trong ánh mắt giết người của Nghiêm, Mặc và vẻ mặt đầy dấu hỏi chấm của Lê Thanh Tuyền, Lận Uyên vươn tay ôm eo cậu.

Hắn trầm giọng, bá đạo nói: "Em ấy rõ ràng không thích hai người, thích tôi." ( 6 )

Lê Thanh Tuyền muốn tại chỗ qua đời.

Cái gì nữa vậy cha!

Còn chưa đủ loạn chắc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.