Lê Thanh Tuyền không hiểu Mặc Ngạo Thiên có thù hằn gì thâm sâu gì với Mặc Nhiên nữa, hoặc là có thù với cậu.
Bối cảnh mới được set up xong, là nhà thờ và hiện trường hôn lễ theo kiểu Tây. (1)
Nhiếp Diên sau khi cởi bộ đồ con chim cồng kềnh ra thì trở thành linh mục chủ hôn đẹp trai thanh lịch.
"Xin mời cô dâu chú rể bước vào lễ đường!"
Dù chỉ là diễn, nhưng bắt cậu ta phải làm chứng hôn cho thằng bạn thì cũng thật là vi diệu. (2)
Đừng thắc mắc tại sao, bởi vì đây là truyện chế.
Mặc Nhiên mặc bộ áo đuôi tôm màu trắng bảnh tỏn, tóc vuốt keo, môi ngậm ý cười, niềm hân hoan trên mặt hiện rõ mồn một, diễn như thật.
Cảnh cuối truyện, Mặc Ngạo Thiên một tay cầm kiếm một tay mang theo tín vật đính ước vả mặt Mặc Nhiên cướp Lê Thanh Tuyền, sau đó chú rể thay người, tiếp tục hôn lễ, happy ending hết truyện.
Không chỉ Mặc Ngạo Thiên muốn cướp dâu, một đám nam sinh ngồi xem bên dưới cũng muốn cướp. (2)
Khoảng khắc Lê Thanh Tuyền khoác vai Hứa Xuyên tiến ra sân khấu, thế giới đột nhiên an tĩnh lại. Bọn họ giống như được chứng kiến một hôn lễ thiêng liêng ngoài đời thực, tinh xảo và hoa mỹ. (2)
Váy trắng, khăn voan, hoa bách hợp, cô dâu xinh đẹp, thiếu một thứ cũng thành khuyết điểm.
Lê Thanh Tuyền lần này được các bạn nữ trang điểm toàn lực, không phải loại sương sương dặm phấn thoa son nhạt, mà là dùng hết vốn liếng, biến cậu thành người đẹp nhất, diễm lệ nhất sân khấu, dùng nhan sắc nghiền áp một chúng hoa thơm cỏ lạ.
Má nó đẹp.
Ghen tị với Mặc Nhiên quá!
Bởi vì cưới được vợ xinh là tham vọng của biết bao nhiêu cánh đàn ông. Bọn họ học tập chăm chỉ, mục tiêu cuối cùng chính là có công ăn việc làm, kết hôn, có người làm bạn lúc tuổi già.
Vở kịch này nhiều lắm cũng chỉ diễn hơn 20 phút, nhưng phúc lợi cũng thật nhiều!
Phản ứng của những người bạn thân của Lê Thanh Tuyền còn đặc sắc hơn.
Thiếu nữ xinh đẹp thật chứ...Nhưng cô ấy là thằng bạn của mình..Là đực rựa. (2)
Là con trai!
Tâm tình so với tàu lượn siêu tốc còn uốn lượn hơn.
Hứa Xuyên máy móc bước đi, đầu óc trống rỗng, như đi trên mây. Chỉ hành động khoác tay bình thường với Lê Thanh Tuyền cũng làm cậu nhỏ này tim rung như chuông báo thức. (1)
Nhiếp Diên nghiến răng đọc lời thoại: "Cậu có nguyện ý lấy đối phương làm vợ không?"
Mặc Nhiên phục hồi tinh thần, Lê Thanh Tuyền đã đứng đối diện anh.
Quá đỗi dễ thương.
Không có cảm xúc khác lạ là không có khả năng.
"...Nguyện ý"
Bị Mặc Ngạo Thiên chà đạp hơn nữa cũng tốt, thật may vì anh không từ chối vai diễn này.
Lê Thanh Tuyền cũng bị Mặc Nhiên làm cho khẩn trương theo.
Ủa chỉ là đóng kịch thoi mừ có cần làm trịnh trọng tới vậy hong...
Cậu liếc nhìn Mặc Nhiên, không hiểu sao lại ngại, ngượng chín mặt cúi đầu. Anh bạn cùng bàn này mặc gì cũng đẹp, vest trắng càng không khó coi, siêu đẹp trai phong nhã.
Mặc Nhiên....
Nghiêm túc sao?
Nhiếp Diên dời mắt sang thằng bạn trì độn, trừng trừng: "Cậu...không nguyện ý lấy người này làm chồng đúng không?" ( 3 )
"...." Lời thoại hơi kì?
Trong truyện, sau cú sốc công chúa đã bị mất đi năng lực nói chuyện, cho nên Lê Thanh Tuyền không trả lời, theo bản năng gật đầu.
Gật xong cảm thấy không đúng, mạnh lắc đầu.
Thằng quỷ Diên này tự nhiên sửa lời thoại làm què gì trời.
Không biết thằng bạn đang oán thầm mình, Nhiếp Diên từ trong kẻ rằng bài trừ ra mấy chữ.
"Hai người, có thể, hôn nhau!"
Bây giờ ai cũng mong Mặc Ngạo Thiên chạy ra lẹ lẹ đánh gãy hôn lễ này, nhìn sao cũng thấy Mặc Nhiên ngứa con mắt.
"Thạch Sanh mau xuất hiện đi!"
"Thạch Sanh ơi!"
"Đừng cho thằng đó lấy vợ tui!"
Nhiếp Vũ Lăng đầu này cũng sứt đầu mẻ trán với người nào đó, anh ta nhanh chóng giải cứu bó hoa sắp bị Nghiêm Tước vặt hết đầu: "Tước à, bình tĩnh đi! Cậu lại lên cơn gì nữa vậy?" (2)
Nghiêm Tước lạnh lùng nhìn chằm chằm sân khấu, bóp nát một đóa hồng, thong thả rút khăn tay trong túi ra lau lau: "Tôi rất bình tĩnh" Nếu hai người đó hôn thật, bằng bất cứ giá nào hắn cũng sẽ ngăn cản. (2)
Lê Thanh Tuyền chỉ thuộc về một mình hắn.
Nhiếp Vũ Lăng nhìn cánh hoa rớt đầy đất: "..." Ai tin chứ.
Mặc Nhiên mắt điếc tai ngơ, vươn tay kéo Lê Thanh Tuyền lại gần, nâng mặt cậu lên, cúi đầu hôn xuống. Anh phải làm thật nhanh, nếu không thẳng phá đám ra tới thì không kịp. (1)
Trong kịch bản không có cảnh hôn mà Mặc Nhiên làm gì dị.
Lê Thanh Tuyền như con nai vàng ngơ ngác.
Chờ nghe được tiếng hét cao đề xi ben của chị em phụ nữ, cậu mới chậm rì rì nhận ra. (2)
Nụ hôn đầu mất tiêu rồi.
Tuy Mặc Nhiên chỉ chạm nhẹ hiều vào lại còn dứt ra rất nhanh.
Lê Thanh Tuyền còn chưa kịp chất vấn bạn diễn không theo kịch bản thì cánh tay đã bị một bàn tay khác kéo.
Nhiếp Vũ Lăng nhìn chỗ ngồi bên cạnh trống không, nghi hoặc nhìn lên sân khấu.
Nghiêm Tước có khinh công à?
Cậu ngước mắt nhìn, bị bộ vest màu xanh lá của Nghiêm Tước lóe đau mắt một chút.
Lê Thanh Tuyền chưa từng biết Nghiêm Tước nghiêm túc lên sẽ đáng sợ như vậy.
Nhưng mà...Ngầu ác.
Hắn nhìn cánh tay cậu đang bị Mặc Nhiên giữ chặt, lạnh lùng: "Buông ra."
Mặc Nhiên cầm cánh tay còn lại của Lê Thanh Tuyền, âm sắc kiên quyết, nhàn nhạt: "Tại sao tôi phải buông?"
Giữa Nghiêm Tước và Mặc Nhiên có mùi thuốc súng đậm đà.
Lê Thanh Tuyền bị kẹp ở giữa, mặt liệt cũng sắp duy trì không được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]