Chương trước
Chương sau
Lê Thanh Tuyền mắng Nhiếp Diên tất nhiên là vì diện mạo của cô quản lý, giống Trình Noãn Noãn mấy phần liền!

Nhiếp Diên đem người ta làm thế thân đấy phỏng?

Cậu chính là người phải nghe Nhiếp Diên khóc lóc om sòm vì thất tình mấy tiếng đồng hồ, còn thương hại cậu ta mà an ủi một phen. Nhiếp Diên còn hứa rằng mình sẽ buông Trình Noãn Noãn, thành tâm vui mừng vì hạnh phúc của cô.

Giờ mới bao lâu? Một tháng rưỡi đã tìm được thế thân Trình Noãn Noãn!

Lê Thanh Tuyền không giận mới là lạ.

Không phải đồ tồi chứ là gì!

Lê Thanh Tuyền ngay tại chỗ hóa thành khủng long phun lửa.

Trong ba thằng bạn, người ngốc nhất chính là Nhiếp Diên. Cậu ta là loại người sẽ nghe lời dụ dỗ của bọn đa cấp mà ngoan ngoãn móc tiền, không những vô tri móc, còn đếm tiền giùm.

Chuyện như tìm người thay thế rất giống phong cách của Nhiếp Diên, ngu đần. Thích người ta thì nên tỏ tình, còn không được thì chúc phúc, hà tất đi một vòng lớn, không những làm tổn thương người cũ lẫn người mới.

Đáng sợ hơn là những gì viết trong tiểu thuyết có thể xảy ra trước mặt cậu!

Nhiếp Diên biết Lê Thanh Tuyền hiểu lầm cái gì, vội vàng giải thích: "Không! Không phải như mày nghĩ đâu! Tao-"

Cậu ta còn chưa nói hết, cô nữ sinh bên cạnh đã ôm lấy cánh tay cậu ta, thân mật dựa vào, tỏ vẻ ngượng ngùng liếc Lê Thanh Tuyền: "Tôi với anh ấy không phải mối quan hệ đó đâu! Giữa tụi tôi vẫn chưa có gì hết!"

Nhiếp Diên: "Đúng! Cô ấy nói đúng!"

Lê Thanh Tuyền: "... Ai tin được?

Bây giờ chưa có gì tức nhưng sau này sẽ có chứ gì?

Cô gái này không đơn giản!

Có mùi thảo mai đậm luôn! ( 1

Nếu cậu thật là bạn gái của Nhiếp Diên, chắc chắn sẽ thương thấu tâm can, khóc lóc chia tay.

Nữ sinh tên Chu Chỉ Nhược, đúng như Lê Thanh Tuyền đoán, thấy cậu mắng Nhiếp Diên thì nghĩ rằng cậu là bạn gái cậu ta, cho nên cô ta mới cố tình làm vậy ra oai phủ đầu.

Nhưng ngại quá, Lê Thanh Tuyền không phải.

"Cho mày giải thích, nếu không..



Nhiếp Diên nuốt nước miếng, đầu đầy mồ hôi.

Cậu xụ mặt nói tiếp: "Tao mách anh trai mày." Để nhà họ Nhiếp bổ túc cho mày một khóa thông não giám định trà xanh bẻ lại tam quan ngay thẳng!

Nhiếp Diên mà hành động giống trong tiểu thuyết tìm thế thân sau đó ngược luyến ngược thân giam cầm play, chơi sảy thai, bắt nhốt giam giữ người trái phép thì Lê Thanh Tuyền sẽ vì dân trừ hại.

Bạn bè thì bạn bè, không bao che.

"Nói."

Lê Thanh Tuyền rất bình tĩnh.

Chu Chỉ Nhược: "..." Thấy người yêu mình đi với con khác mà không khóc nháo gì hết? Chẳng lẽ cô ta nhầm?

Nhiếp Diên khiếp sợ.

Chơi gì mà chơi mách lẻo!

Chu Chỉ Nhược nhẹ giọng lên tiếng: "Là con gái thì đừng ăn nói hùng hổ bá đạo như vậy, con trai không thích đâu, còn thiếu tôn trọng người khác.

"Đe dọa là một hành vi xấu, anh Diên cũng không có làm sai cái gì, sao lại bắt ảnh giải thích? Tôi nhớ anh Diên độc thân, cô lấy tư cách gì chất vấn ảnh? Cũng có phải bạn gái ảnh đâu!"

Lê Thanh Tuyền quá xinh đẹp, cô ta sợ mình so không lại, Nhiếp Diên, Nhiếp nhị thiếu gia cô ta nhìn trúng, tuyệt đối không nhường ai.

Chu Chỉ Nhược mới không muốn hai người hòa hảo, tốt nhất là hiểu lầm càng trầm trọng đi!

Lê Thanh Tuyền nghe xong sợ ngây người.

Lợi hại.

So với Mặc Phù Dung còn lợi hại hơn!

Nếu cậu là con gái thật, nghe xong chắc xấu hổ chạy vào góc khóc hu hu rồi.

Nhưng mà đòi đấu với cậu?

Cậu đọc tiểu thuyết còn nhiều hơn số lần cậu dùng bữa nữa đấy.

Lê Thanh Tuyền lập tức sửa mồm: "Mời mày nói, mời bạn kia im."

"Đúng là tôi không có tư cách gì chất vấn Nhiếp Diên, nhưng cô thì sao, dựa vào cái gì thế nó nói chuyện? Bạn gái? Tôi thấy không phải"

Nhiếp Diên có ngu cũng biết không khí giữa hai vị mỹ nữ có mùi thuốc súng, lập tức theo phe ác: "...Tuyền là con trai, lời cô nói vô dụng."



Chu Chỉ Nhược: "...

Giỡn chơi với cô ta à?

Vai hề là cô ta? (1

Nhiếp Diên vội vàng rút cánh tay đang bị cô ta ôm ra, tiến về phía Lê Thanh Tuyền, lắp bắp: "Tao không còn thích chị Noãn Noãn, cũng không thích cô ấy. Mày phải tin tao, Chu Chỉ Nhược chỉ mới gia nhập xã đoàn tuần trước...

Cậu ta thái độ chân thành, không giống như chột dạ.

Nhiếp Diên nếu thật tìm thế thân Trình Noãn Noãn, người bị xúc phạm chính là Trình Noãn Noãn. Tâm lý của cậu ta chưa biến thái, lệch lạc tới mức đó, cho dù có ý định thì cũng bị Lê Thanh Tuyền rống tỉnh ngộ.

"Về lớp đi."

Cậu phải về tám chuyện này với Hứa Xuyên và Nghiêm Trạch.

Nhiếp Diễn đưa bóng cho Chu Chỉ Nhược ôm vào nhà thi đấu cho đội, bản thân thì ủ rũ cụp đuôi chạy chậm theo cậu.

Lê Thanh Tuyền chưa nổi giận, nhưng trực giác nói cho cậu ta, mấy tên im im thường nguy hiểm lắm.

Chu Chỉ Nhược bực bội, tức dậm chân.

Tan học.

"Bạn Thanh Tuyền, cho tôi xin ít thời gian. Được không?"

Lê Thanh Tuyền thu dọn cặp sách muốn về cùng ba thằng bạn, sẵn tiện tám chuyện của Nhiếp Diên, không ngờ Sở Mộc tìm đến cậu.

Cậu kinh ngạc nhìn Sở Mộc.

Cô có vẻ chần chờ thiếu quyết đoán, hối hận khi gọi cậu lại.

Chắc là có chuyện quan trọng.

Lê Thanh Tuyền nói với Hứa Xuyên: "Tụi bây về trước đi, lát tao bắt taxi về."

Hứa Xuyên không hỏi nhiều, gật đầu, cùng Nhiếp Diên và Nghiêm Trạch ra về trước.

Sở Mộc thấy lớp học không còn ai ngoại trừ hai người, dè dặt hỏi: "Cậu quen cảnh sát thật à?" Cô sợ là Nghiêm Cửu Tiêu cosplay hay đại loại vậy.

Nếu Lê Thanh Tuyền thật sự quen cảnh sát, Sở Mộc không ngại vạch vết thương ra lần nữa, dứt khoát thoát khỏi bùn lầy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.