Thứ hai đầu tuần.
Giờ nghỉ trưa.
Lê Thanh Tuyền đặt mông ngồi xuống ghế của Hứa Xuyên.
Mọi khi ăn trưa cùng nhau cả bốn sẽ dùng bàn của Nhiếp Diên cạnh cửa sổ vừa ăn vừa hóng mát. Vị trí ngồi của Hứa Xuyên cũng tốt nhưng vướng cái Âu Dương Kim Dung Nam Thần phiền toái, không ai muốn ăn chung với cậu ta.
Âu Dương Kim Dung Nam Thần chọc phiền phức tới trình độ nào cậu không biết chi tiết, nhưng Nhiếp Diên và Nghiêm Trạch đều nếm qua mùi, lắc đầu ngán ngẫm.
Bàn học của Hứa Xuyên sạch sẽ không một nét mực, sách giáo khoa cũng gọn gàng đặt trong hộc bàn. Ngược lại là Âu Dương Kim Dung Nam Thần, hộp bút, sách vở, lung tung rối loạn đầy mặt bàn.
Còn có một lọ thuốc viên rớt dưới gầm bàn.
Lê Thanh Tuyền khom lưng củi người nhặt lên.
Thuốc? Vitamin? Thực phẩm chức năng?
Của Hứa Xuyên?
Vừa mới xoay cái thân, Âu Dương Kim Dung Nam Thần đã đứng trước mặt kêu: "Thanh Tuyền!"
Cốp!
Âu Dương Kim Dung Nam Thần đột nhiên cất tiếng, đầu Lê Thanh Tuyền còn ở dưới gầm bàn, một cái giật mình, đầu và bàn thân mật tiếp xúc, để lại một cục u.
Lê Thanh Tuyền mắt đầy sao xẹt, đau tới hút không khí.
Âu Dương Kim Dung Nam Thần hoảng loạn, đưa tay nâng cậu ngồi dậy, uất ức
nói: "Mình không cố ý, thấy cậu nên mình kích động quá, không ngờ dọa cậu...Sao lại chui xuống dưới đó làm chi."
".." Là xin lỗi hay đỗ lỗi vậy má?
Mí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3698582/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.