Trước sân trường có một mái che, bên cạnh là phòng của bảo vệ.
Ở đây chỉ đứng hai học xinh, một trong trẻo lạnh lùng, một dịu dàng khiếp nhược.
Buổi sáng mặt trời ấm áp, trong vắt có gió nhẹ, mây trắng trời xanh, bình yên vô cùng.
Hiện tại đổ mưa, hạt nào hạt nấy nặng trịch như đá, hàng cây xanh mới trồng trên sân trường cũng bị gió quật cho cong hết.
Thời tiết Việt Nam đúng là lên xuống bất thường, đánh Lê Thanh Tuyền trở tay không kịp.
Không mang dù.
Đỉnh đầu vang lên vài tiếng sấm như muốn nứt toạc bầu trời, hoàng hôn không thấy, chỉ thấy âm u bốn bề.
Sở Mộc đến tìm Lê Thanh Tuyền trợ giúp đã rất cố gắng gom hết can đảm cả đời vào. Bởi vì, có rất nhiều nữ sinh bị quấy rối muốn chống lại, thậm chí đoàn kết nhưng đều bị bắt lại dạy dỗ uy hiếp, dũng cảm hóa thành cặn, từ đây chết lặng mà sống.
"Tính luôn cả tôi, có tất là 23 người, các bạn ấy, bị quay clip... Cô đỡ hơn, mới nhập học, còn có tâm phản kháng, những nữ sinh lớp 11, 12 thì khác.
"Năm trước trường học có một nữ sinh tự tử, Phùng Quang lão già này chính là chủ mưu!" Phùng Quang là tên của lão giáo viên tiếng Anh.
Sở Mộc càng nói càng kích động.
"Bọn tôi nhiều lần nhờ giáo viên khác trợ giúp nhưng đá chìm đáy biển.."
"Sau đó mới biết, hiệu trưởng cùng bọn họ là cùng một giuộc!"
Lê Thanh Tuyền sững sốt: "Bọn họ? Còn có những ai?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3701374/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.