Nụ hôn triền miên, sâu đậm khiến Dư Noãn Tâm không thể thở nổi. Nàng giãy giụa trong lòng Thẩm Trọng Cẩn để tìm lại không khí. Hiểu ý, hắn buông nàng ra, khuôn mặt cả vẫn còn kề sát đối phương, hơi thở ấm nóng quấn quýt, quyện chặt vào nhau.
"Trọng Cẩn..." Giọng nói nữ nhân khàn đặc, đôi mắt mơ hồ như có một tầng sương mỏng nhìn thẳng nam nhân trước mặt, ái muội hỏi: "Ta có xinh đẹp không?"
Thẩm Trọng Cẩn nhìn nàng chằm chằm, vị ngọt trên môi vẫn còn chưa tan đi, hắn liếm liếm khoé môi, vẻ mặt ôn nhu, trầm tĩnh thường ngày lúc này lại có chút lưu manh. Hắn cười hắt ra một hơi, khàn giọng trả lời:
"Ha... Tiểu quận chúa rất xinh đẹp..." Lời này của Thẩm Trọng Cẩn là từ tận đáy lòng. Dù không muốn thừa nhận, nhưng ngày bên Vọng Nguyệt Lâu, thiếu nữ với đôi mắt to tròn linh động, đáng yêu lại mềm mại, nụ cười vừa tươi mới vừa tràn đầy sức sống thật sự đã thu hút hắn... Chỉ đáng tiếc...
Nghe thấy lời này của Thẩm Trọng Cẩn, hai mắt Dư Noãn Tâm sáng rực lên, nàng cười, một nụ cười rạng rỡ như mặt trời ban mai, đối lặp hoàn toàn với khung cảnh ảm đạm, lạnh lẽo nơi này.
Cô nương nhỏ nhướn người, cánh tay câu lấy cổ nam nhân trước mặt, đôi môi đỏ mọng hé mở, giọng nói ngọt ngào như mật ong:
"Ta cũng thấy huynh rất anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong..."
"Ta chọn huynh làm Quận mã của ta... Huynh có đồng ý không?" Câu hỏi của nàng nghe qua có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721698/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.