Bình minh vừa ló rạng, Thụy Vương phủ mọi ngày vốn yên tĩnh hôm nay lại được một phen nháo nhào. Từ tiền sảnh đến nhà bếp, đám hạ nhân tụ tập bàn tán khắp nơi chỉ vì một tên thương nhân nước Chu lại dám đến tận cửa vương phủ cầu thân tiểu quận chúa. Những chiếc rương sơn son thếp vàng, chất đầy châu báu và gấm vóc đã xếp kín cả khoảng sân tạo nên một khung cảnh vừa xa hoa vừa tráng lệ.
Dư Noãn Tâm rón rén bước vào tiền sảnh. Trước ánh mắt nghi ngại của mọi người có mặt ở đây đều đổ dồn về phía mình. Tim nàng thình thịch đập, từng bước chân chần chừ không dám tiến về phía trước.
Nhưng ánh mắt nàng lại va vào dáng vẻ cô đơn, lạc lõng của Thẩm Trọng Cẩn. Hắn đứng đó, chỉ có một mình, đối mặt với cơn giận dữ của phụ mẫu nàng. Dư Noãn Tâm bỗng cảm thấy một cơn đau nhói trong lòng. Nàng lấy hết can đảm bước về phía trước, đối mặt với phụ mẫu nàng, cúi đầu, nhỏ giọng gọi:
"Phụ thân... Mẫu thân..."
Khuôn mặt Dư Tư Niên đỏ gay vì tức giận, nhìn nàng bằng ánh mắt đầy khiển trách, ông lạnh giọng hỏi:
"Là con bảo hắn đến nhà cầu thân?"
Dư Noãn Tâm vẫn cúi đầu, im lặng. Thái độ của nàng như đổ thêm dầu vào lửa, khiến Dư Tư Niên càng thêm tức giận. Ông cao giọng, quát lớn:
"Con đừng tưởng ta không biết đêm qua con lẻn ra ngoài..."
"Có con gái nhà ai như con hả? Dư Noãn Tâm con muốn chọc ta tức chết đúng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721699/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.