Dư Noãn Tâm quay phắt đầu lại, tim đập thình thịch. Đứng ở cửa, dưới ánh đèn mờ ảo, là Hàn Thống lĩnh, thuộc hạ thân tín của phụ thân nàng. Ông ta tầm bốn mươi tuổi, dáng người cao lớn, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa sự lạnh lùng. Ánh mắt ông ta dừng lại trên người nàng, khiến nàng bất giác chột dạ.
Hàn Thống lĩnh ở đây, vậy không phải phụ thân nàng cũng đã biết hết mọi chuyện sao? Dư Noãn Tâm suy nghĩ, đột nhiên hiện giờ nàng mới biết sợ là gì...
Không để Dư Noãn Tâm có cơ hội suy nghĩ thêm, Hàn Thống lĩnh khẽ cúi đầu, nhường đường. Từ sau lưng Hàn Thống lĩnh một người đàn ông bước ra. Ánh mắt nàng chạm vào đôi mắt sâu thẳm của ông ta, Dư Noãn Tâm nín thở, trái tim đập thình thịch. Người đàn ông mặc một bộ y phục đen tuyền, gương mặt tuấn tú ẩn dưới lớp bóng tối, nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm khó tả. Tuổi tác của ông ta xấp xỉ Hàn Thống lĩnh, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Đôi mắt Dư Noãn Tâm trợn tròn nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt. Giọng nói nghẹn lại trong cổ họng, ấp úng gọi:
"Phụ thân."
Dư Tư Niên sầm mặt nhìn Dư Noãn Tâm, rồi chậm rãi quét mắt về phía Thẩm Trọng Cẩn. Ánh mắt ông như chứa đựng ngàn vạn mũi tên sắc nhọn, nếu có thể giết người chắc chắn Thẩm Trọng Cẩn đã chết từ thời khắc ông bước vào.
Dư Noãn Tâm cũng cảm nhận được sự tức giận trong đôi mắt ấy. Không chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721695/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.