Dư Noãn Tâm không nói gì, ánh mắt nàng lạnh lùng quét qua Hồ Trữ Tuyên, rồi lại nhìn A Man. A Man hiểu ý, nhanh chóng tiến đến bên cạnh Hồ Trữ Tuyên, cúi người, nhặt lên chiếc roi da đã rơi xuống nền nhà, vận dụng nội lực, quất mạnh lên người Hồ Trữ Tuyên đang run lên lẩy bẩy.
"Á... Quận chúa tha mạng..." Hồ Trữ Tuyên kêu la thảm thiết, gương mặt nhăn nhó vì đau đớn. Tiếng roi quất vào da thịt vang lên giòn tan trong trà lâu, những người có mặt ở đây gần như đều nín thở. Có người hả hê, có người sợ hãi, nhưng tất cả đều im lặng chứng kiến màn trừng phạt này.
Trong phòng nhỏ của trà lâu, Dư Noãn Tâm sau khi được A Man thoa thuốc. Nàng chỉnh lại y phục, bước ra khỏi màn che. Ánh mắt nàng dừng lại trên người Thẩm Trọng Cẩn, giọng nói dịu dàng, khẽ gọi:
"Thẩm công tử."
Thẩm Trọng Cẩn từ tốn đứng dậy, ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng. Hắn cúi đầu, trầm giọng, cung kính nói:
"Hôm đó đã mạo phạm quận chúa."
Dư Noãn Tâm nhíu mày nhìn Thẩm Trọng Cẩn, nàng biết ngay khi nam nhân trước mặt biết được thân phận nàng, hắn sẽ như thế này mà. Trong lòng Dư Noãn Tâm đột nhiên cảm thấy khó chịu Nàng bước tới gần Thẩm Trọng Cẩn một bước, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn:
"Đừng dùng thái độ khách sáo như thế... Ta không thích huynh như thế."
Không khí trong phòng bỗng trở nên ngột ngạt, Thẩm Trọng Cẩn nâng mắt nhìn nàng, ánh mắt cả hai giao nhau. Hắn lùi ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721694/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.