Sáng sớm hôm sau, theo như lời hẹn, Dư Noãn Tâm đưa theo A Man đến trà lâu Giang Kiêu thành Nam tìm Thẩm Trọng cẩn. Cửa của trà lâu còn chưa kịp bước vào, Dư Noãn Tâm đã nghe thấy âm thanh náo loạn, ầm ĩ bên trong.
"Bổn công tử nhìn trúng hắn là phước phần của hắn."
Dư Noãn Tâm có thể nhận ra kẻ đang to tiếng, ồn ào kia là Hồ Trữ Tuyên, con thứ của Hộ bộ thượng thư, ở kinh thành này gã nổi tiếng vì cái nết ăn tạp của mình, nữ không ngán mà nam cũng chẳng tha, chính là rác rưởi trong rác rưởi, phụ thân gã cũng không quản gã, người khác thì lại e dè thế lực nhà gã nên gã càng được đà lấn tới ngông cuồng, xằng bậy.
Hôm nay gã có mặt ở đây, lại ầm ĩ như vậy, còn không phải là đang cưỡng ép dân nữ, dân nam nhà nào sao? Bình thường chỉ nghe qua tiếng xấu của tên này, hôm nay được tận mắt chứng kiến đúng là mở rộng tầm mắt, nàng muốn dạy dỗ gã một trận nhưng nhớ đến cuộc hẹn với Thẩm Trọng Cẩn liền do dự... Bỗng chốc, một giọng nói trầm ấm, quen thuộc trong ngữ khí mang theo mười phần khinh bỉ từ trong đám đông dội thẳng vào tai nàng.
"Ta không dám nhận phần phước này đâu."
Dư Noãn Tâm hoảng hồn ngước mắt nhìn nam tử bị Hồ Trữ Tuyên nhìn trúng, còn không phải là Thẩm Trọng Cẩn của nàng sao? Tên Hồ Trữ Tuyên này ăn phải gan hùm mật gấu rồi à?
Hồ Trữ Tuyên thấy thái độ coi thường gã của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721693/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.