Editor: Nguyệt
Nhân lúc bên ngoài không có người, Lục Vân Dương và Quan Cẩm nâng Đào Vũ đến phòng giải trí ở tầng một. Ôn Tĩnh Hàn đã chờ sẵn ở đó.
Anh nhìn bộ dạng Đào Vũ, nhíu mày: “Vân Dương, anh xung phong đi mời cậu ta về. Bây giờ nhìn thế này không lẽ là anh đánh ngất cậu ta?”
“Bạo lực chỉ dành cho người chỉ số thông minh thấp thôi. Sao tôi có thể làm như vậy được?” Lục Vân Dương còn chưa dứt lời đã bị Quan Cẩm lườm cho một cái.
“Đương nhiên, đôi khi bạo lực là cần thiết.”
Ôn Tĩnh Hàn nhìn hai người đưa qua đẩy lại thầm thấy buồn cười. “Vậy bây giờ làm cậu ta tỉnh lại được không? Tôi có chuyện muốn hỏi.”
“Nếu anh không ngại thì đi gọi những người khác đến được không? Quá trình tôi giải chú ngữ không tiện để người khác quan sát.” Lục Vân Dương nháy mắt mấy cái.
Ôn Tĩnh Hàn nhún vai, ra khỏi phòng.
“Thời gian ngủ kết thúc rồi, tỉnh lại nào.” Lục Vân Dương ghé tai Đào Vũ nói, “Tỉnh lại.”
Quả nhiên, Đào Vũ chậm rãi mở mắt ra, mê mang nhìn hai người trước mặt, lại ngơ ngác nhìn xung quanh.
“Còn nhớ chuyện gì xảy ra không?” Quan Cẩm lo lắng.
Đào Vũ thong thả chớp mắt, trong đầu như có gì đó dần khôi phục: “Tôi đã làm việc muốn làm, có thể ngừng lại. Việc tôi làm các người cũng biết.” Hắn nhíu mày, dường như không nhớ nổi tại sao lại bị phát hiện.
“Chúng tôi muốn chính tai nghe cậu giải thích. Cho nên cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945579/quyen-5-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.