Editor: Nguyệt
Quan Cẩm ngồi bên bể bơi trên tầng bốn, nhìn mặt nước trầm tư suy nghĩ về màn phá án vừa rồi. Mặt nước phản xạ ánh nắng mặt trời, từng tia sáng nhỏ vụn long lanh như những mảnh manh mối hỗn độn trong đầu hắn.
“Ra em trốn ở đây ngẩn người. Lại đang suy ngẫm về điều gì bí ẩn đấy à?”
Quan Cẩm ngẩng đầu, nhìn người đàn ông che trước mặt mình.
Dưới nắng chiều, Lục Vân Dương như khoác lên người một vầng sáng màu vàng nhạt, tạo cảm giác thật ấm áp, nhu hòa. Thẳng thắn mà nói, Lục Vân Dương dáng người cao ráo, ngũ quan tinh xảo, ôn hòa nhã nhặn, là một người vô cùng hấp dẫn với cả nam và nữ. Dù không hợp khẩu vị mình, nhưng Quan Cẩm phải công nhận người này rất đẹp.
“Thật ra nhìn kỹ trông anh cũng đẹp lắm.” Quan Cẩm co một chân lên, cánh tay đặt hờ trên đầu gối.
Lục Vân Dương ngạc nhiên nhướn mày: “Kế tiếp có ‘nhưng mà’ à?”
Quan Cẩm hơi khó chịu: “Sao hả, chẳng lẽ tôi khen anh lại không thật lòng?”
“Tại tôi chờ lâu quá rồi, nên giờ hơi khó tin.” Lục Vân Dương vui vẻ ngồi bên cạnh Quan Cẩm, vươn tay muốn ôm lấy hắn.
Quan Cẩm chống tay lên ngực anh ngăn lại: “Này, tôi chỉ bảo trông anh cũng đẹp thôi, chứ có nói là thích đâu.”
Lục Vân Dương ngừng lại, nghiêng đầu nhìn hắn: “Tiểu Cẩm, em học xấu rồi. Như gần như xa thế này là đang quyến rũ tôi sao?”
“Quyến … quyến rũ anh? Anh nhìn kiểu gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945580/quyen-5-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.