Editor: Nguyệt
Sáng sớm ngày hôm sau, Quan Cẩm đứng trên lan can thuyền ngáp dài, cảm nhận gió biển thổi vào, thấy ấm lên không ít.
“Đã đi được ba ngày rồi. Sắp vào vùng cận nhiệt đới rồi.” Lục Vân Dương lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn, vòng tay ôm lấy eo hắn, tựa cằm lên vai hắn.
Quan Cẩm cứng người, vặn vẹo vài cái: “Này, mới sáng ra đừng có động dục.”
“Không kìm lòng được.” Lục Vân Dương chơi xấu, không định buông tay. “Tôi cứ nghĩ chúng ta đã đạt thành nhận thức chung về mối quan hệ của đôi ta rồi.”
Quan Cẩm vẻ mặt mất tự nhiên tránh khỏi vòng tay anh, há mồm định phản bác lại nói không nên lời.
“Cầu nụ hôn chào buổi sáng.” Lục Vân Dương được voi đòi tiên.
“Tôi chưa đánh răng.” Quan Cẩm cố tình nói vậy.
“Tôi đánh răng rồi.” Lục Vân Dương nói xong liền vui vẻ hôn bẹp một cái lên mặt Quan Cẩm.
Chưa từng bị ai hôn như vậy, Quan Cẩm dựng hết cả tóc gáy: “Anh bao nhiêu tuổi rồi hả, còn bé bỏng lắm sao.”
Lục Vân Dương cảm thấy mỹ mãn sờ soạng người trong lòng: “Tôi chính là một đứa trẻ, có được thứ mình muốn sẽ rất vui vẻ.”
Chết tiệt! Bầu không khí màu phấn hồng chói mù mắt người xung quanh này rốt cuộc là thế nào! Quan Cẩm lòng thầm phỉ nhổ, mặt lại hiện hai mảng hồng hồng khả nghi.
“A!!!”
… Hai người nhìn nhau, không còn gì để nói. Tại sao lần nào cũng thế này, chẳng có tí sáng tạo nào cả!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945570/quyen-5-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.