Editor: Nguyệt
Tiết trời ấm lên thấy rõ. Mọi người không còn ở lì trong phòng nữa, mà náo nức ra ngoài hoạt động. Bữa trưa tự chọn được dọn ra ngoài boong tàu, để mọi người vừa ăn vừa ngắm cảnh biển.
“Cô Mộ còn đang đi học à?”
Phương Mạch bưng đĩa đến bên Mộ Thiên Hạc đang dựng tai nghe mọi người nói chuyện.
“Trông tôi trẻ con lắm sao?”
“Không phải trẻ con, mà là trẻ trung, hoạt bát, đáng yêu.”
Mộ Thiên Hạc che miệng cười: “Anh Phương thật biết cách nói chuyện với phái nữ. Tôi tốt nghiệp lâu rồi, hiện tại đang bon chen trong cuộc chiến tìm việc làm.”
“Cô cứ nói quá.” Phương Mạch không tiếp tục đề tài này, nói sang chuyện khác. “Xem ra các thiếu gia nhà họ Lục rất thân thiết với cô Mộ. Tình cảm anh em như thế thật khiến tôi hâm mộ.” Trong lời nói có pha chút tự giễu.
“Các anh ấy đều là đàn ông, tôi là con gái nên đương nhiên được quan tâm săn sóc.”
“Cô Mộ với cậu ba lớn lên bên nhau, chắc bây giờ cũng làm nghề thiết kế thời trang như cậu ấy nhỉ?”
Mộ Thiên Hạc lắc đầu: “Đáng tiếc, tôi không có chí hướng và mắt thẩm mỹ để theo đuổi cái ngành thời thượng đó. Chỉ mong được ở lì trong phòng đọc sách, viết vài thứ linh tinh, làm con mọt sách thôi.”
“Không phải ai cũng làm mọt sách được đâu. Như cậu hai đây còn trẻ mà đã là giáo sư, nổi tiếng thế giới, nghe nói còn thường xuyên ra nước ngoài giảng dạy, tham gia nhiều buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945571/quyen-5-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.