Editor: Nguyệt
Quan Cẩm xách hành lý đứng trước ký túc xá, khóe mắt không kìm được giật giật vài cái.
Lục Vân Dương đứng cạnh hắn vẻ mặt hân hoan: “Có cảm giác như nhà có đứa con đã trưởng thành. Các bậc phụ huynh đưa con đến trường chắc cũng có tâm trạng như vậy.”
“Ông chú, nếu chú còn chưa tỉnh ngủ, thì tạm biệt không tiễn.”
“Không được đâu, tôi phải đảm bảo cậu vào ký túc xá, sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa rồi mới đi được.”
“Ôi chà, không phải giáo sư Lục đây sao?” Một phụ nữ trung niên bước ra từ ký túc xá A, từ xa đã ngoắc tay với họ.
“Đây là con trai cậu à? Không thể nào, nhìn cậu mới chừng 30 chứ mấy, sao lại có con trai lớn thế này?”
Quan Cẩm chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác: “Bố.”
“Thằng bé này thích nói đùa ấy mà, bác đừng để ý.” Lục Vân Dương quàng tay qua ôm vai Quan Cẩm: “Đây là em trai của bạn cháu, cũng xem như em trai cháu vậy. Thằng bé là học sinh trao đổi tới trường ta, sau này còn nhờ bác chiếu cố nhiều.”
“Thầy Lục khách khí quá, chuyện đó là nên làm mà.” Người phụ nữ cười tươi như hoa, lớp phấn trên mặt có dấu hiệu bong ra.
Lục Vân Dương đi theo quản lý ký túc xá, trộm nói với Quan Cẩm: “Thằng con bất hiếu, cẩn thận bố cậu về dạy dỗ cậu.”
“Ông ấy không nỡ đâu, mà có về thì cũng là tới tìm anh.”
“…”
Ký túc xá có điều kiện khá tốt, bốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945513/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.