Editor: Nguyệt
Cuối cùng Quan Cẩm cũng có một giấc ngủ ngon. Về phần vì sao Lục Vân Dương nằm bên cạnh mà hắn vẫn ngủ say như thế, Quan Cẩm quy kết cho việc mình đã quá mệt mỏi. Ừ, nhất định là vậy.
Lục Vân Dương đã dậy từ rất sớm, làm bữa sáng để trên bàn rồi lên lớp, tâm trạng vô cùng tốt. Sáng nay, khi mở mắt ra, anh thấy Quan Cẩm đã lăn đến bên cạnh mình, gương mặt trắng nõn say ngủ ngay sát bên gối, lông mi dài như cái bàn chải nhỏ phớt qua cánh tay. Lục Vân Dương cứ nằm đó nhìn một lúc lâu, đột nhiên cảm thấy những buổi sáng thế này thật khiến lòng người sung sướng. Có điều, Lục Vân Dương sẽ không nói cho Quan Cẩm biết chuyện này, cái tốt đương nhiên phải hưởng một mình.
…
“Tòa nhà này được xây theo hình vòng cung rất dài, tổng cộng chia ra làm sáu khu, từ A đến C là nam sinh, từ D đến F là nữ sinh. Hành lang các khu đều nối với nhau, nhưng để dễ quản lý, cho nên giữa các khu có lắp đặt cửa được khóa kỹ càng, phân tòa nhà thành những khu độc lập.” – Quản lý ký túc xá dẫn theo Ôn Tĩnh Hàn và Trần Kiều Vũ vừa đi lên lầu vừa nói – “Đây là khu D, dành cho nữ sinh khoa Văn Học, khoa Ngoại Ngữ và khoa Sinh Học.”
Đi thẳng đến tận cuối hành lang tầng bảy là một đoạn cầu thang bị cửa sắt khóa lại, lên tiếp là sân thượng.
“Cửa sắt này sẽ không được mở, trừ khi chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945516/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.