Editor: Nguyệt
Sáng sớm hôm sau, Quan Cẩm vừa ngáp vừa đi đến cục cảnh sát. Đi làm sớm đúng là ngược đãi hắn! Buổi tối tăng ca đến rạng sáng còn phải đi làm sớm, đây thật sự là chuyện ngược đãi hắn nhất trần đời!
“Sáng sớm, cảnh sát Quan!”
Quan Cẩm cố mở mắt ra, nhìn người đột nhiên xuất hiện bên cạnh chào hỏi mình.
“Sớm? Hừ, là quá sớm. Chủ tịch Mẫn sáng sớm ngày ra đã đến cục cảnh sát, đúng là chuyên cần.” Quan Cẩm đổ hết tội khiến mình ngủ không đủ giấc lên đầu Mẫn Ngôn, càng nhìn càng thấy khó chịu.
Mẫn Ngôn không để bụng, tiếp tục nói: “Lần này là tôi quản lý cấp dưới không nghiêm, để anh ta không coi tôi vào đâu làm ra hành vi trái pháp luật loạn kỷ cương, gây thêm không ít phiền toái cho các cậu, cũng ảnh hưởng tới danh dự của công ty tôi, ai …”
Quan Cẩm thầm cười lạnh: không hổ là đầu lĩnh ngành giải trí, diễn xuất quá chuyên nghiệp, xứng đáng là tấm gương cho các diễn viên trẻ học tập.
Sự thật chứng minh, Ôn Tĩnh Hàn đoán rất chuẩn. Mẫn Ngôn vẫn chưa tham dự vào chuyện này, cũng không có chứng cứ gì chứng minh anh ta có dính dáng, thế nên chỉ đến cho có lệ rồi tay chân lành lặn rời khỏi cục cảnh sát dưới những ánh nhìn sắc lẻm như dao của cảnh sát. Còn Đỗ Thăng, bất kể dùng biện pháp mạnh hay tận tình khuyên bảo, hắn không nói thêm câu nào, quyết tâm không sửa lại lời khai.
“Vụ án này chẳng lẽ cứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945471/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.