Editor : Ha Ni Kên
Thạch Diễm đúng là rất thích hợp.
Những thứ khác không nói, nhưng cũng đi chung đường hồi kinh mấy ngày, chí ít đối với Lạc cô nương mà nói thì Thạch Diễm không phải người lạ.
Thực ra phái thân vệ của mình đến ở tại phủ của một vị cô nương thì có chỗ không thích hợp. Nhưng vị cô nương này lại là Lạc cô nương, phái tỳ nữ đến giao lưu với nam sủng nhà người ta có vẻ còn không hợp lý hơn.
Thạch Diễm có hơi om sòm, nhưng om sòm cũng có cái hay của nó, ít nhất ở lại phủ Đại Đô Đốc nửa năm như vậy, chắc cũng chủ động hoặc bị động biết được một số thông tin.
Cân nhắc kỹ lưỡng, Vệ Hàm mở miệng : « Thạch Diễm— »
Thạch Diễm lập tức hối hả chạy đến : « Chủ tử có gì muốn giao phó ạ ? »
Vị cô nương ngồi đối diện Vệ Hàm nhoẻn miệng cười.
« Thay ta đưa Lạc cô nương về phủ. »
« Dạ. » Thạch Diễm ôm quyền đáp ứng, hoàn toàn không biết điều gì chờ mình tiếp theo.
Vệ Hàm vẫn đều giọng như vậy : « Cũng không cần về nữa. »
Thạch Diễm : ?
Thờ ơ việc tiểu thân vệ của mình đã hóa ngốc, Vệ Hàm nói thêm : « Ở lại Lạc phủ nửa năm, giúp Lạc cô nương chăm sóc ngỗng Đại Bạch cho kỹ. »
Thạch Diễm : ??
Ngu người thêm chừng một lúc nữa, cuối cùng Thạch Diễm cũng tìm thấy giọng nói của mình : « Chủ tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/3538029/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.