Tận mắt thấy thái độ nữ quyến Lâm phủ đối với Lâm Sơ, Lạc Sênh cũng coi như yên lòng, lại còn thu hoạch thêm một điểm yếu của Khai Dương vương, coi như niềm vui ngoài ý muốn.
Kẻ thù của nàng là Thái tử và phủ Bình Nam vương. Trước thế lực như vậy, thân phận con gái Lạc Đại Đô Đốc chẳng đáng kể gì.
Khi một vị thiên kim tiểu thư ăn chơi trác táng đùa giỡn công tử nhà lành hoặc bắt nạt quý nữ danh môn, mấy nhà sau khi tức giận một hồi cũng phải cố mà nhịn xuống vì quyền thế của Lạc Đại Đô Đốc.
Nhưng nếu muốn làm tổn thương gân cốt, muốn đe dọa tồn vong của cả một gia tộc, cho dù đối phương có yếu thế nào cũng sẽ liều chết phản công.
Tất nhiên, hoàng thượng muốn giết ai, quân muốn ai chết thì thần không thể không chết, chuyện này cũng chưa liên quan.
Lạc Sênh muốn Thái tử và phủ Bình Nam vương nợ máu trả bằng máu, nghĩ thôi đã có thể tưởng tượng độ khó rồi.
Vì vậy, tất nhiên nàng không thể làm một người khoáng đạt rộng rãi. Trước tình hình như vậy, nắm thóp được Khai Dương vương dù chỉ là một chuyện như vậy ắt cũng sẽ có tác dụng, giúp đỡ nhiều loại tính toán sau này.
Trên đường hồi phủ, tâm trạng Lạc Sênh rất tốt.
Tâm trạng Lạc Đại Đô Đốc cũng tốt đẹp như vậy.
Chỉ vậy thôi mà đã được hồi phủ rồi, giống như đang nằm mơ vậy.
« Đá Thái Sơn ở Lâm phủ đẹp không con ? Nếu Sênh Nhi thích thì chúng ta cũng chở một khối đá từ núi Thái Sơn về bày trong vườn. » Tâm trạng vui vẻ, lời thêm nhiều.
Lạc Sênh cười cười : « Cha không cần phải làm mấy việc thừa như vậy. »
Nói thật, khối đá kia trông tròn méo thế nào nàng chẳng nhớ, ngắm cháu trai còn chưa đủ cơ mà.
Lạc Đại Đô Đốc nghe Lạc Sênh nói vậy, tâm trạng vui vẻ như bị đổ một gáo nước lạnh.
Có gì đó sai sai.Trước kia con gái là kiểu, đã thích là phải liền tay, sao lần này lại đổi tính rồi ?
Nghĩ một chút đến thái độ chú ý đặc biệt của con gái đối với Lâm Nhị công tử, Lạc Đại Đô Đốc vỗ đùi.
Hiểu rồi, Sênh Nhi không muốn có khối đá Thái Sơn ở nhà, bởi vì sau này muốn kiếm cớ đến Lâm phủ tiếp.
Nhưng thế sợ cũng không ổn. Lâm phủ vốn thanh quý, kiêu hãnh từ tận xương cốt, không giống đám huân quý quyền thần khác.
Nhỡ con gái làm chuyện gì quá đáng, người Lâm gia thà chết cho ông xem thì sao ?
Tuy ông cũng hay gặp chuyện sinh tử, cũng có rất nhiều người chết dưới tay hắn, nhưng việc này vẫn có chỗ phiền.
Lạc Sênh nhướn mày : « Cha sao thế ? »
« Không sao. » Lạc Đại Đô Đốc mỉm cười lấy lệ, thầm hạ quyết tâm mau chóng tìm được một khối đá Thái Sơn thượng phẩm về nhà.
Ừm, nếu thực sự không tìm được thì cùng lắm tìm luôn khối đá ở nhà Lâm Tế tửu.
Cháu trai với khối đá núi, chắc Lâm Tế tửu biết nên chọn thế nào.
« Vậy con về phòng trước đây. »
« Đi đi con. » Vỗ về con gái yêu xong thì Lạc Đại Đô Đốc trở lại nha môn.
Một tên thuộc hạ dâng thư lên : « Đại Đô Đốc, Ngũ gia gửi thư. »
Lạc Đại Đô Đốc xem qua thư, chân mày thả lòng phần nào.
Lão Ngũ báo đã tiêu diệt được hơn nửa sơn phỉ trên đường rồi, cũng coi như nhanh tay lưu loát .
Nha môn có rất nhiều việc phải xử lý, rất nhanh Lạc Đại Đô Đốc đã vùi đầu vào đọc công vụ.
Mất ngày nay, trong kinh thành lục tục phát sinh mấy chuyện.
Thứ nhất là Trần Nhị cô nương đi dự thọ yến của Bình Nam Vương phi về thì đến đêm nổi bạo bệnh qua đời. Thứ hai là phủ nhà Lâm Tế tửu không biết phát sinh chuyện gì mà chặt hết mấy cây đại thụ trong vườn. Ngoài ra còn có một việc khác, vẫn bắt nguồn từ phủ Trần Các lão.
Trần Các lão bị nhiều quan viên vạch tội, mà tội lớn nhất chính là trị gia không nghiêm.
Tất nhiên trong này cũng có dấu vết của Lạc Đại Đô Đốc.
Nhập các bái tướng là mục tiêu phấn đấu cả đời của văn thần Đại Chu. Trần Các lão đi được đến đây cũng đã phải dẫm đạp lên biết bao nhiêu người khác.
Mỗi vị trí Các lão đều có vô số kẻ nhăm nhe chầu chực, thèm thuồng đến hai mắt đỏ khè. Khó khăn lắm hôm nay mới bắt được một điểm yếu rành rành của Trần Các lão, lại còn có Lạc Đại Đô Đốc lửa đổ thêm dầu, tất nhiên mọi người dốc toàn lực kéo Trần Các lão xuống ngựa.
Thế là Trần Các lão bao năm chói lọi rớt đài, về quê dưỡng lão, các thành viên Trần phủ cũng coi như bị đá khỏi vòng xã giao quyền quý hàng đầu kinh thành, già trẻ một nhà ảm đạm rời kinh.
Quan hải chìm nổi, thế sự khó lường. Ban đầu chỉ là một tiểu cô nương nhất thời xúc động, đến cuối cả một gia tộc cường thịnh lặng lẽ suy tàn.
Trong suốt thời gian ấy, cho dù là kẻ tham dự vào công cuộc đạp Trần Các lão xuống ngựa, hay đơn thuần là người hóng chuyện trên đường, ai ai cũng phải tặc lưỡi chép miệng, không hẹn mà tăng cường quản thúc con em trong tộc.
Những người này dạy dỗ con cái xong còn không quên thầm thì khuyên nhủ : « Đừng có mà so đo gì với Lạc cô nương, trước mắt Lạc gia đang được thế, tất nhiên làm thế nào chẳng được. »
Lạc Đại Đô Đốc là quyền thật, cũng là sủng thần. Nhưng kẻ như vậy càng sợ mai này thiên tử đổi người.
Chờ tương lai, ắt có lúc người Lạc gia phải trả nợ.
Gì cơ ? Mấy đứa con gái của Lạc Đại Đô Đốc có thể gả vào nhà chồng tốt rồi lật thế á ?
Đừng đùa nữa, trừ lạc Đại cô nương đính hôn từ sớm ra, ba cô còn lại gả được đi mới là lạ.
Cũng có người không đồng tình : « Nghe đồn Lạc cô nương với Khai Dương vương có chút mờ ám đấy. »
Kẻ nghe cười ruồi : « Ngươi mà từng bị Lạc cô nương chòng ghẹo thì cũng có thể bị đồn là có chút mờ ám với Khai Dương vương đấy. Một người đàn ông bị một ả phụ nữ vô lễ xong mà còn phấn khởi cưới ả ta về chắc ? »
Chắc chắn là không rồi, trừ khi người này mắc bệnh.
Chẳng lẽ Khai Dương vương có bệnh ?
Đúng là Vệ Hàm có bệnh, vậy nên kể từ ngày chia tay Lạc Sênh ở quán rượu, suốt một tháng liền ngóng trông xem liệu Lý thần y có đến Lạc phủ hay không.
Thế nhưng gần đây, Thạch Diễm chỉ đến bẩm báo cho chàng mấy chuyện như : Lạc cô nương đến Lâm phủ, đòi hai vị công tử Lâm gia tháp tùng đi dạo trong vườn ; Lạc cô nương đi dạo phố, cười duyên với một vị công tử tuấn tú trên đường khiến đối phương sợ hãi chạy mất dép ; Lạc cô nương dẫn biểu ca đi bát phố thăm thú cả dãy phố ăn chơi nhảy múa ; Lạc cô nương...
Vệ Hàm đuổi Thạch Diễm đi cọ bồn cầu, để Thạch Diệp thay đi để ý tình nhìn, cuối cùng bên tai cũng được yên ổn.
Thế mà vương gia trẻ tuổi được yên ổn thanh tịnh lại không nhịn được mà nghĩ : Hôm nay Lạc cô nương làm gì ?
Tất nhiên chàng nào có quan tâm Lạc cô nương làm gì, chủ yếu là vì chàng tò mò rốt cuộc Lạc cô nương làm gì mà dẫn được thần y về nhà thôi.
Mấy ngày liên không nghe được tin tức gì có giá trị từ cái hũ nút Thạch Diệp, Vệ Hàm lại âm thẩm hoán đổi vị trí công việc của hai anh em.
Một ngày nọ, mấy người được phát thẻ thứ tự đứng chờ đến lượt gặp thần y đột nhiên nghe thấy tiếng gào rống kinh thiên động địa từ trong nhà phát ra : « Chẳng lẽ lại như thế à, lão phu tức đến chết mất ! »
Mọi người không khỏi trố mắt nhìn nhau.
Là thần y đang gào thét à ?
Không thể nào, thần y vốn là bậc thần tiên, sao có thể phát ra âm thanh to như thế chứ ?
Trong nhà, Lý thần y siết phong thư trong tay, mặt tái xanh tái đỏ.
Lão sai người chạy về Nam Dương một chuyến, muốn xác minh xem có liệu có một « Lý thần y » nào dám lấy danh lão hoành hành không.
Ai ngờ thành Nam Dương chẳng có ai, mà Kim Sa lại có một Vương thần y, tiếng tăm lan đến tận thành Nam Dương.
Cái tay Vương thần y kia không những bán Dưỡng nguyên đan, mà còn bán cả Thoái hàn hoàn !
Hừ, đối phương đổi tên Thoái hàn hoàn thành Thiên kim hoàn, nhưng mà người được sai đi thu thập tin tức đem về hai viên thuốc, cái thứ Thiên kim hoàn kia chính là Thoái hàn hoàn chứ đâu.
Thế thì cũng tạm cho qua, dù sao có thể dùng Thoái hàn hoàn cứu mạng người khác cũng coi như hành thiện tích đức. Nhưng mà dùng Dưỡng nguyên đan chữa bệnh mà không có thuốc dẫn là trò quái gì ?
Phải, tiếng tăm của Vương thần y lan đến tận thành Nam Dương không phải vì có y thuật cao siêu, mà vì con lừa ngu dốt kia bán thuốc đểu !
Đúng là làm lão tức muốn chết mà !
Nhưng thứ khiến Lý thần y không tài nào hiểu được chính là cái đồ Vương thần y bỏ đi kia lấy từ đâu ra Dưỡng nguyên đan và Thoái hàn hoàn.
Lý thần y run rẩy hàng râu, thở dài.
Muốn giải đáp thắc mắc thì cũng chỉ có thể chờ người được phái đi giải cái tay lừa dốt nát về đến kinh thành thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]