Editor : Ha Ni Kên
Nụ cười trên miệng Lâm lão phu nhân đông cứng lại, nhanh chóng nhìn Lâm Sơ và Lâm Đằng.
Hai cậu cháu trai đứng cạnh nhau, đứa nào đứa nấy đều xuất sắc.
Trời hai thằng cháu trai đều là thịt trong lòng bà, đẩy đứa nào đi cũng là xé ruột bà ra mà !
Đại phu nhân hơi tái mặt, trước ánh mắt đen thẳm của tiểu cô nương, nhịn đau lên tiensg : « Đằng Nhi con dẫn Lạc cô nương đi đi – »
Lâm Đằng cũng lên tiếng cùng lúc : « Để ta đưa Lạc cô nương đi »
Đại phu nhân nhìn con trai chủ động hy sinh, vừa vui vẻ yên tâm nhưng cũng khó chịu trong lòng.
Nếu thực sự muốn hy sinh một người, chỉ đành để Đằng Nhi tủi thân.
Sơ Nhi và Đằng Nhi không giống nhau.
Sơ Nhi thuở nhỏ không còn mẹ, lại còn vì chuyện nhà ngoại mà cả bụng văn chương tài hoa như thế cũng chỉ có thể phí hoài, quá khổ rồi.
Chưa kể tiểu thúc mãi đến mấy năm nay mới có chút khởi sắc, nhỡ mà con trai bị người ta hủy hoại, không chịu nổi thì làm thế nào ?
Nếu vậy, nhị phòng Lâm gia sẽ lụn bại mất.
Ít nhất Đằng Nhi còn có bà và lão gia đau lòng...
Đại phu nhân đang khó chịu cồn cào, Lâm Sơ vẫn đóng vai người gỗ lại lên tiếng : « Hay để ta đưa Lạc cô nương đi xem, chữ trên khối đá ấy là do ta dề bút, vừa hay có thể giới thiệu cho Lạc cô nương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/3538017/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.