Kỳ Thiện cúi đầu, chăm chú chiến đấu với món bánh tráng miệng của mình, trước đĩa sứ trắng bạc đựng bánh pudding phủ bơ bỗng xuất hiện một tấm chi phiếu, và cả bàn tay của Tử Khiểm.
Anh ấy có ý gì đây? Đầu óc Kỳ Thiện hơi mờ mịt. Mặc dù mối quan hệ hiện tại của cô và Tử Khiểm không bình thường nhưng còn lâu mới tới mức được trao quyền quản lí tài chính của anh.
Tử Khiểm nói: “Mấy năm nay anh cũng có chút tiền, phần lớn đều ở đây…” Anh thấy Kỳ Thiện đang định xua tay từ chối thì khẽ cười nói: “Không phải anh cho em. Em cứ cầm lấy, chuộc lại hai gian cửa hàng bố mẹ em cầm cho người ta đi.”
Kỳ Thiện nghe thấy vậy, cánh tay đang định giơ lên cũng cứng đờ. Cô nhanh chóng nuốt miếng pudding ăn dở trong miệng xuống, buông thìa, chần chừ cầm lấy tờ chi phiếu, không biết nên tiếp lời Tử Khiểm như thế nào.
“Đúng rồi, bánh gạo đỏ em mang về tối hôm qua A Toản đã đưa cho anh rồi. Anh sẽ không nói cám ơn, quá khách sáo là không tốt.” Tính tình của Tử Khiểm rất nghiêm túc, nhưng anh lớn hơn Kỳ Thiện môt tuổi, lại xem như cùng nhau lớn lên nên từ trước đến nay vẫn nói chuyện với cô rất ôn hòa.
Quả nhiên là chuyện tốt của Chu Toản! Kỳ Thiện không biểu hiện gì trên mặt nhưng trong lòng đã chửi bới tên kia vô số lần. Buổi chiều ngày hôm qua, lúc cô vào trong nhà rồi mới nhớ ra hành lí của mình vẫn để trên xe Chu Toản, vừa quay ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-we/733830/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.