Hàn Thiên vừa dắt Du Miên rời đi, một nhóm người mang theo búa rìu, dao chặt củi sáng bóng bao vây ngôi nhà. Dẫn đầu là tên Lương Chí Đức. Hắn lợi dụng Chí Dũng đang trị thương, đã vô phòng lục hồ sơ của Du Miên mà anh đã điều tra, lần theo địa chỉ tới nhà cũ của cô. Ngôi nhà hoang phế, nhưng lại có từ trường mạnh mẽ, khiến ai lại gần đều tức ngực, khó thở. Ngay cả đạn bắn cũng không xuyên vào được. Đang tính kế để vào trong nhà, hắn chợt thấy có một nhóm người ăn mặc kì dị hướng về phía ngôi nhà. Người của Chí Đức ẩn nấp, quan sát tình hình.
Hoắc hương dẫn một tốp người tiến về phía vòng từ trường. Hắn móc ra cây rìu vàng, nhắm thẳng cây trầm hương bên trong phóng tới. Gió chợt nổi lớn, lá cây xào xạc. Cây Kỳ Nam gầm lên, mặt đất rung chuyển dữ dội. Hoắc Hương vẫn tỉnh bơ, hắn đưa tay thu rìu về, nhưng cây rìu đã bặt tăm. Hoắc Hương cau mày, nhìn đám mộc nhân. Sau, hắn dùng mộc khí trấn áp từ trường, mở lối cho mộc nhân tiến vào trong.
Mộc Miên bị thương, nhưng Kỳ Nam thì không, được tiếp thêm sức mạnh từ huyết kim cương, ông gầm lên những tiếng kêu ghê rợn, khi phải chứng kiến cô con gái mình đang chảy máu rất nhiều, nàng sắp chết lần thứ hai. Mà lần này, do chính mộc tộc gây ra. Kỳ Nam căm phẫn, xé toạc mặt đất, trồi lên những rể cây nhọn hoắc, tua tủa. Ông bước từng bước nặng nề ra khỏi biệt thự, trên tay cầm cây rìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thuoc-ve-nhau/2434204/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.