Hàn Thiên nghỉ ngơi ở nhà Du Miên, được Lâm Thanh và Mộc Miên hỗ trợ, nên nhanh chóng lấy lại được sức khỏe. Về phía Mộc Tộc, sau khi Hoắc Hương chết đi, Hoàng Đàn rống giận, quyết kéo quân bắt lại Du Miên, hắn nhất định tìm ra cây Sự Sống, hắn muốn làm bá chủ, là người thông minh với sự sống trường tồn. Du Miên nhiễm bách nhân độc, thêm linh lực của hắn, chỉ có con đường chết. Sự sống chết của cô phải phụ thuộc vào hắn. Du Miên tuy ở gần ba và chị, nhưng độc tính cỉa bách nhân vẫn phát tác. Mỗi lần cô nhìn Hàn Thiên trị thương, tim cô đau nhói bóp nghẹt. Du Miên tránh đi, sợ ba và chị lo, Hàn Thiên không trị thương được. An ổn được 3 ngày, Hoàng Đàn đã kéo mộc nhân tới vây quanh biệt thự.
- Hàn Thiên! Nếu ngươi chịu thả Du Miên, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Hàn Thiên trong nhà, nghe tiếng Hoàng Đàn, lạnh lùng nhìn ông Thanh gật đầu, trầm tĩnh bước ra.
- Lão già còn hoang tưởng. Hàn Thiên ta là người của Thiên tộc, lão giết nổi sao?
- Xưa giờ Thiên tộc và Mộc Tộc nước sông không phạm nước giếng. Hà cớ gì ngươi giết mộc nhân, còn giam giữ con gái duy nhất của cố tôn chủ?
- "Con gái ta ở với ta, ai nói bị Hàn Thiên giam giữ?" Ông Thanh bê nguyên cả thân cây Kỳ Nam bước ra, nhìn người bạn già.
- Kỳ Nam! Anh còn sống?
- Ta còn sống, nhưng sống ở hình dạng sơ khai. Hoàng Đàn, ngươi tới đây làm gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thuoc-ve-nhau/2434206/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.