Sáng sớm Vương Thiện và Tả Mạc mới làm hòa chưa lâu thì đến gần trưa, trời nắng chang chang họ đã lại cùng nhau tay trong tay đi xử lý đám người Lam Phong.
Vì chuyện lần này có một phần liên quan đến Lam gia nên Tả Mạc không tiện nhúng tay. Hắn chỉ lẳng lặng ở bên xem cô xử lý tất thảy một cách gọn gẽ nhất.
Vương Thiện là người ân oán rõ ràng vì vậy Tô Nhiên Nhiên đã bị một tay cô làm cho điêu đứng. Hiện tại, gương mặt xinh đẹp của cô ta đã bị cô rạch lên chi chít sẹo lớn sẹo nhỏ khiến cô ta hoảng loạn đến hóa điên. Và Vương Thiện cô rất ưu ái tiễn cô ta một đoạn đường tới bệnh viện tâm thần...
Còn Lam Phong...
"Mộng Thương... Con nói xem nên làm thế nào mới đúng?" - Vương Thiện từ tốn hỏi chuyện cô con gái nhỏ trong lòng mình.
Trong căn nhà nhỏ cũ kĩ xiêu vẹo giữa cánh đồng hoang - nơi đã từng giam giữ Vương Mộng Thương, Lam Phong đang quỳ rạp dưới nền đất với hai tay bị trói chặt và treo lơ lửng. Quần áo cậu ước nhẹp nước do bị bỏ lại dầm mưa một đêm dài.
Lam Phong khẽ bật cười tự giễu rồi ngước đôi mắt thâm quầng của cậu lên nhìn qua dáng vẻ nghiêm túc suy nghĩ của Vương Mộng Thương mà lòng trùng xuống. Cậu... đã làm sai mất rồi...
Tuy Vương Mộng Thương không thể nhìn thấy được dáng vẻ thảm hại của Lam Phong hiện tại nhưng hơn ai hết bé hiểu rõ cách làm việc của mẹ. Đụng đến bé chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626481/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.