Tả Mạc trầm mặc. Bất chợt, hắn đứng phắt dậy và tiến lại gần Vương Thiện. Bàn tay to lớn một mạch kéo cô vào lòng, dịu dàng bày tỏ:
"Trước đây, anh yêu em. Hiện tại, anh yêu em. Và vĩnh viễn sau này, anh cũng yêu em. Ngự trị trong trái tim này của anh chỉ có hình bóng em."
Vương Thiện vùi mặt trong lồng ngực rắn chắc của Tả Mạc, quyến luyến cảm nhận hương thơm nam tính của hắn. Sự ấm áp bao bọc này của hắn khiến cô cảm thấy ấm ức đến cùng cực. Một cô gái luôn tỏ ra mạnh mẽ, thờ ơ với mọi thứ nay lại rấm rức khóc:
"Yêu tôi? Yêu tôi mà anh ruồng bỏ tôi, vứt bỏ tôi mà không một chút tiếc thương... Anh gọi đấy là yêu ư?"
Những giọt nước mắt ấm nóng của Vương Thiện dần dần thẩm thấu qua lớp áo mỏng và ngấm vào da thịt Tả Mạc khiến tim hắn khẽ nhói. Hắn đau lòng...
Tả Mạc nắm chặt lấy đôi vai gầy của Vương Thiện và nhìn thẳng vào đôi mắt ầng ầng nước của cô.
Hắn biết, cô không còn là một người thiếu nữ có thể vì mấy lời đường mật của hắn mà rung động nữa rồi. Cái cô cần hiện tại là một sự đảm bảo. Đảm bảo về một cuộc sống hạnh phúc mãi mãi về sau. Vì vậy...
"Tả Mạc... em định làm gì vậy?" - Tả Mễ la lên đầy ngạc nhiên.
Tả Mạc quay qua, lắc đầu với người chị của mình rồi ngay lập tức quỳ gối trước Vương Thiện khiến cô vô cùng bàng hoàng.
Vương Thiện bị Tả Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626483/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.