Cổ áo của Trần Huấn Du bị kéo đến vãn ra, đôi bàn tay gân guốc của Tạ Ninh siết chặt lấy không buông. Không khí dường như loãng ra, mặt của Tạ Ninh giờ chẳng khác gì màu của quả gấc, vành tai ửng hồng vô cùng mất tự nhiên. Hắn thở dồn dập, ý nghĩ muốn đánh Trần Huấn Du một trận cứ được đưa lên rồi hạ xuống.
Một Thẩm Đoá Vi xinh đẹp, nhiều chiêu trò đã khiến cậu đủ phiền phức. Giờ đến học bá đứng đầu toàn khối tỏ tình cậu. Tạ Ninh rối bời trong suy nghĩ không tìm ra hướng đi nào cho mình.
Trần Huấn Du không hề phản kháng, mặc kệ cho Tạ Ninh siết cổ áo. Mặt Trần Huấn Du vẫn không biến sắc, đôi mắt nhìn Tạ Ninh trìu mến hết mức, nếu nhìn kĩ có thể thấy được một hồ nước xanh ngọc bên trong.
“Nếu cậu muốn đánh muốn mắng, thì cứ việc” Trần Huấn Du thở nhẹ hơi cúi đầu xuống người Tạ Ninh “Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho cậu trút giận, tôi sẽ không phản kháng, cậu cứ…”
“Im miệng!” Tạ Ninh đẩy cổ áo Trần Huấn Du ra, Trần Huấn Du bị đẩy lùi về sau hai bước. Tạ Ninh bừng bừng sự tức tối, không tin vào những gì mình nghe. Một người đầy nam tính và lạnh lùng như Trần Huấn Du mà lại là… cậu mông lung hỏi lại “Cậu là đồng tính luyến ái?”
“Ừm” Trần Huấn Du đứng vững, giọng điệu hết sức nghiêm túc.
Tạ Ninh vò mạnh mái tóc hơi rối của mình, cậu như bị tia sét sượt qua. Có chút gì đó hơi khó nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572656/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.