“Hạnh phúc?” Tạ Ninh bàng hoàng trước câu nói của Trần Huấn Du, người ta không biết còn nghĩ chắc học bá Trần Huấn Du thiếu thốn tình cảm lắm. Tạ Ninh nghiên đầu sang trái nhìn thấy gương mặt thật sự vui vẻ của Trần Huấn Du.
Ánh mắt dịu dàng, đôi môi mỏng hơi điểm chút hồng nhạt, khoé môi hơi cong lên, vành tai vừa vặn với gương mặt, có vài tia nắng nhẹ của mặt trời chiếu xuyên qua mặt Trần Huấn Du, dường như cả ngũ quan đều phát sáng.
Tạ Ninh cố ý đẩy khuỷu tay trái thật mạnh sang người bên cạnh, nói hết sức khẽ đủ để Trần Huấn Du có thể nghe thấy “Bớt lảm nhảm lại đi, lát nữa vô quán ăn mà còn nói năng tùy tiện như vầy nữa là tôi đánh cậu đấy!”
Trần Huấn Du dùng khuỷu tay phải đẩy nhẹ đáp trả “Ừm, nghe cậu hết!”
Gì đây? Hôm nay Tạ Ninh chứng kiến rõ ràng nhiều sắc thái của Trần Huấn Du, lúc nóng giận, lúc thư thả, lúc vui vẻ, lúc ân cần. Học bá này đúng thật khó hiểu.
“Đến rồi, đến rồi anh em!” Quang Vinh Tự quay lưng lại chỉ tay vào biển hiệu lớn bên cạnh. Đinh Hùng và Lăng Thuyên hí hửng vào trước, hôm nay quán khá đông vì giờ đang là giờ cơm tối, mọi người đi làm về tranh thủ ghé quán.
“Lại đây, mọi người!” Đinh Hùng quơ tay, tất cả mười mấy cái bàn tròn đều đã kín chỗ, chỉ còn một cái bàn ngay góc phía ngoài vì lúc nãy có nắng chiếu vào nên không ai chọn ngồi. Lúc nhóm Quang Vinh Tự vừa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572655/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.