“Tạ Ninh…Tạ Ninh!” tiếng gõ cửa phòng của Bà nội có chút dồn dập. Giọng bà có chút lo lắng
Tạ Ninh dụi mắt, ngồi phắc dậy “Có chuyện gì sao bà nội?” cậu tưởng bà nội lại cảm thấy khó chịu vì đau nhức xương khớp.
“Cháu còn hỏi bà à?” Bà nội nói vọng vào “Biết mấy giờ rồi không? Chả phải hôm nay cháu phải đi cắm trại sao?”
Tạ Ninh vò vò mái tóc rối bời, cầm lấy điện thoại nơi đầu giường “Đệt!” đã hơn 5h sáng. Điện thoại có hơn 20 cuộc gọi nhỡ của Quang Vinh Tự và La Mẫn Trúc. Còn có thêm 4 cuộc gọi nhỡ của Bùi phu nhân.
Theo như lịch trình, tất cả học sinh phải có mặt lúc 5h sáng để điểm danh và sắp xếp đồ đạc lên xe của trường. Tạ Ninh thoắt chốc đứng dậy mở cửa phòng vào nhà vệ sinh, vô cùng gấp gáp và vội vã. Bà nội lắc đầu, không hiểu tại sao hôm nay Tạ Ninh lại dậy trễ như vậy.
Suốt đêm qua, Tạ Ninh không tài nào chợp mắt được vì mỗi khi nhắm nghiền đôi mắt là hình ảnh Trần Huấn Du lại hiện lên với gương mặt vô cùng thiếu đòn. Tạ Ninh lăn qua lăn lại đến hơn mười hai giờ mới ngủ được.
“Cháu đi nhé bà! Bà ở nhà một mình cẩn thận nhé!” Tạ Ninh vác ba lô lên vai chạy ùa ra khỏi nhà.
Chạy thục mạng đến trường lúc tờ mờ sáng Tạ Ninh vô cùng uể oải. Cũng may, khi vừa đến cổng trường đã thấy vẫn còn mấy chuyến xe chưa khởi hành. Quang Vinh Tự và Lăng Thuyên đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-the-yeu-/3572657/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.