Giọng nói Dương Tự Nhạc không tính là cao, chẳng qua mấy người ở đây đều nghe được rõ ràng, Úc Đình Chi phải mất một giây mới nhận ra hai chữ “chị dâu” này là gọi mình, ánh mắt bình tĩnh của anh xẹt qua Dương Tự Nhạc đang hơi xấu hổ, sau đó rơi xuống trên người Mạnh Trì đang bất đắc dĩ trợn tròn mắt.
Úc Đình Chi cũng không truy vấn xưng hô này, trực tiếp ngồi cạnh giường Mạnh Trì, hỏi thăm tình trạng của cậu. Lúc Mạnh Trì một lần nữa nói mình không có việc gì, Úc Đình Chi cũng kiểm tra trước sau mắt cá chân của cậu một lượt, lại sờ sờ phần gáy sưng lên một khối bằng đầu ngón tay, mới xem như thật sự tin cậu “không có việc gì”.
“Ha.” Xà Sơn làm như không nhìn thấy, không chút lưu tình bóc mẽ, “Cậu đây là coi cậu ấy như bảo bối đấy à? Cứ làm quá lên, thế có cần thổi phù phù cho cậu ấy luôn không, thổi cái là hết đau?”
Mạnh Trì bị cái từ “bảo bối” này chọc cười, cười khẽ một cái bật lại: “Anh cũng rất có kinh nghiệm đấy, đã dỗ dành qua không ít bảo bối lớn bảo bối nhỏ rồi chứ gì.”
Thoáng nhìn thấy Dương Du Nhiên đến, Xà Sơn lập tức đứng đắn, biện minh: “Này thì không có, tôi độc thân quang vinh, nhưng dù chưa ăn thịt heo cũng từng xem heo chạy rồi nhá.”
Vẻ mặt Mạnh Trì không tin, hừ cười một tiếng không đùa giỡn với hắn nữa.
Nhìn thấy Úc Đình Chi ở đây, Dương Du Nhiên khẽ cười: “Đến nhanh lắm, vừa hay, thằng nhóc này giao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-khong-phai-tinh-dich-sao/1843727/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.