Thời gian qua đi cái gì cũng sẽ nguôi ngoai, nguội lạnh cả.
1 mặt gia đình anh vẫn cho người đi dò tìm tung tích của cô nhưng mặt khác đã quay lại vun vào chuyện của anh và Camille. Thì ngay từ đầu đáng lẽ 2 người đã thành hôn chẳng qua bị cản trở của kẻ thứ 3 đáng ghét là cô. Nay mọi thứ có lẽ đã trở về đúng vị trí vốn có của nó rồi.
Bà Đào không nghĩ mình có thể chịu đựng thêm được phút giây nào nữa ở trong gia đình de laTour, hôm nay bà quyết nghỉ việc.
Cô chủ nhân hậu đáng thương của bà gặp chuyện chẳng lành mà cái nhà này coi cứ như không, y như chả có gì bất thường xảy ra. Nhất là cậu chủ, sao cô chủ lại dành tình cảm cho cái loại đàn ông như thế chứ. Yêu thương cậu ta, chịu đựng bao cay đắng để được ở bên cạnh cậu ta rồi nhận lại gì. Ở hiền gặp lành kia mà, sao ông trời lại bất công đến vậy?
Đang đi ra cửa thì trông thấy anh, bà Đào quay ngoắt lại. Chẳng còn gì để mất, bà phải chửi 1 trận cho hả, để bao bực dọc bấy lâu được xả ra cho bõ tức. Đến trước mặt anh, bà Đào nói bằng giọng đầy khinh miệt:
- Tôi ghê tởm cậu! Vợ con thì mất mạng còn cậu chỉ lo ôm ấp nhân tình.
"Vợ con?" anh choáng váng như nghe sét đánh bên tai. Cô có thai? Đó là lí do gần đây cô cứ ngủ suốt à? Anh nhảy tới, túm lấy cánh tay bà Đào bóp mạnh, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-thuoc-ve-nhau/3362113/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.