Cô cùng cả đại gia đình de laTour đi tàu thủy về Hải Phòng, chuyến đi cũng là để ngoạn cảnh sông Hồng. Cô ở trong phòng ngủ suốt ít khi ló mặt ra bên ngoài, phần vì để tránh né việc phải tiếp xúc với mọi người phần vì cô thực sự muốn ngủ.
Gần trưa tỉnh giấc khát nước quá cô miễn cưỡng ra ngoài tìm cái gì mát mát để uống. Đập vào mắt cô là cảnh chướng tai gai mắt Camille ngồi trên người anh, giúi bộ ngực đồ sộ vào mặt anh còn chồng cô 1 tay choàng qua người cô ta giữ chặt.
Cô chết sững, tối tăm cả mặt mũi. Người run rẩy cô phải tựa vào 1 bên tàu để cố đứng cho vững. Bấy lâu nay dù Camille có chủ động thì anh vẫn luôn né tránh để không động chạm, còn giờ... Hóa ra cô đã lầm, những gì thực sự diễn ra là như thế kia, khi không có mặt cô.
Tim cô đau buốt như bị dùi sắt nung đỏ đâm xuyên qua, nỗi đau bao trùm lên toàn cơ thể. 1 nỗi thống khổ, tuyệt vọng làm cô nghẹt thở, chới với. Chầm chậm xoay người, cô lầm lũi bước về phòng, nước mắt chảy tràn trên gương mặt.
Tàu đi không hề êm chút nào, rung lắc suốt làm anh dù rất muốn đọc sách cũng không đọc nổi. Phòng của 2 vợ chồng anh thì bé, tàu bé lấy đâu ra buồng to, vợ anh có vẻ muốn nằm nghỉ, dạo gần đây cô ấy hình như không được khỏe. Do đó anh ra ngoài nhường không gian cho cô.
Anh vừa mới kiếm được chỗ ngồi ưng ý thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-thuoc-ve-nhau/3362112/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.